Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thần phục (2)


trước sau

- Ngươi xác định đầu óc ngươi không có bệnh?

Thân có huyết mạch Long tộc, cao ngạo có một không hai, Khung Mộc Thanh Giao nó, ngày hôm nay coi như chết đói, chết cóng, bị giết thịt hầm ăn, cũng tuyệt đối không có khả năng thần phục!

Còn nói một câu, coi như ngươi quỳ trên mặt đất nói một vạn câu, cũng không có tác dụng!

- Liền nói có dám đánh cược hay không đi!

Không trả lời hắn, Trương Huyền nhìn qua:

- Tiền đặt cược rất đơn giản, nếu như ta nói một câu, có thể để ngươi thần phục, ngươi liền thừa nhận thân phận của ta, để ba con Thánh thú khác đều thần phục! Không làm được... Sẽ lập tức giải trừ khế ước với Kim Linh Vân Hổ, hơn nữa tại chỗ tự sát!

- Để bọn chúng thần phục ngươi?

Không nghĩ tới hắn cá cược là cái này, Khung Mộc Thanh Giao sững sờ.

- Không sai, có dám hay không? Đường đường năm đại vương giả, chẳng lẽ đối với mình không có tự tin như thế?

Trương Huyền mỉm cười.

- Không cần khích tướng, nếu như Thanh Giao lão đại có thể thần phục ngươi, chúng ta thần phục ngươi cũng không có gì! Nhưng nếu như không làm được, nhất định sẽ thực hiện cá cược vừa rồi?

Hậu Thổ Kỳ Lân khẽ nói.

Bọn họ cùng Thanh Giao ở chung không biết bao nhiêu năm, sớm đã quen thuộc bản tính đối phương, thà gãy chứ không cong! Cũng giống như năm đó thần phục Khổng sư... Một thanh niên, để cho bọn họ thần phục... Nói đùa cái gì?

- Không sai, nếu như Thanh Giao lão đại thần phục ngươi, chúng ta có thể thần phục!

- Có cái gì không dám, chúng ta tin tưởng lão đại, chắc chắn sẽ không thần phục nhân loại...

Hai con Thánh thú còn lại, cũng không nhịn được hét lớn.

- Danh Sư một lời, tứ mã nan truy!

Trương Huyền thản nhiên nói.

- Vậy thì tốt, chúng ta đồng ý...

Ba đại Thánh thú đồng thời gật đầu.

- Chuyện này...

Khung Mộc Thanh Giao nhíu mày.

Đối phương không sợ hãi như vậy, hơn nữa làm Kim Linh Vân Hổ thuần phục nhanh như vậy, để trong lòng nó cảm thấy có chút bất an.

- Lão đại, ngươi từ trước tới nay không thích nhân loại, điểm ấy chúng ta rõ ràng, không bằng đồng ý tên này, cứu Vân Hổ ra!

Hậu Thổ Kỳ Lân truyền âm.


Bản tính của Khung Mộc Thanh Giao, bọn họ biết hết sức rõ ràng, thần phục nhân loại, quả thực chính là nằm mơ. Đã như vậy, bọn họ cá cược trăm phần trăm chiến thắng, còn có gì có thể sợ!

- Chuyện này...

Dừng lại một chút, Khung Mộc Thanh Giao gật đầu:

- Tốt!

Thánh thú khác không dám cam đoan, đối với mình vẫn có tự tin. Chết, cũng sẽ không đồng ý.

- Vậy thì bắt đầu đi!

Thấy hắn đồng ý, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười:

- Ngươi chuẩn bị kỹ càng, ta không muốn tiết lộ cho những người khác, chỉ có thể truyền âm... Mong tập trung tinh thần, cẩn thận lắng nghe!

- Truyền âm cũng không sao, mặc kệ ngươi nói cái gì, ta cũng sẽ không thần phục, khuyên ngươi chết cái ý niệm này đi!

Khung Mộc Thanh Giao cười lạnh.

Mặc kệ đối phương nói thế nào, không để ý là được!

Mặc cho ngươi có thân phận gì, cho dù là Khổng sư phục sinh, ta cũng không đồng ý, có thể làm gì ta?

Trong lòng làm ra quyết định, dựng thẳng lỗ tai lên, chuẩn bị lắng nghe đối phương đến cùng nói cái gì.

Nó bên này chuẩn bị sẵn sàng, Thiên Thương Hỏa Phượng, Hậu Thổ Kỳ Lân… cũng truyền âm giao lưu.

- Yên tâm đi, Thanh Giao lão đại ta hết sức quen thuộc, chắc chắn sẽ không dao động...

- Cái tên này đoán chừng là cố ý kéo dài thời gian, khả năng có giúp đỡ, tất cả mọi người cẩn thận một chút!

Chúng thú thảo luận, lời còn chưa dứt, chỉ thấy thanh niên đối diện hít sâu một hơi, đột nhiên truyền âm, khẩu hình mở ra nói mấy âm tiết.

Lạch cạch!

Ngay sau đó, Khung Mộc Thanh Giao huyền phù ở trên không lập tức rơi trên mặt đất, toàn thân run lẩy bẩy, lần nữa nhìn về phía thanh niên trước mắt, khom người đến cùng, thanh âm mang theo kích động.

- Khung Mộc Thanh Giao gặp qua chủ nhân!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện