Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Kỳ ngộ của Hưng Mộng kiếm thánh (1)


trước sau

- Tốt rồi, đi nhanh một chút đi!

Hồ Yêu Yêu đột phá, Trương Huyền nằm trong dự liệu, chỉ cần đối phương khiêm tốn tiếp nhận chỉ điểm, hoàn toàn có thể để cho nàng đột phá nghi ngờ nhân sinh.

Đây chính là năng lực của hắn, khiêm tốn mà nội liễm.

- Ừm!

Biết đối phương có chuyện lo lắng, Hồ Yêu Yêu không nói thêm lời, vừa đi theo đằng sau, vừa củng cố tu vi vừa mới đột phá.

Quyết định phương hướng miếu thờ, Trương Huyền đi thẳng về phía trước.

Kiến trúc hùng vĩ, huyền phù ở bầu trời phương xa, như ẩn như hiện, tốc độ hai người cực nhanh, bay lượn chạy tới.

Vốn cho rằng một đường sẽ vô cùng nguy hiểm, không nghĩ tới an toàn để cho người ta khiếp sợ.

Đừng nói Dị Linh tộc, ngay cả Thánh thú cũng không thấy.

Hơn mười phút sau, một kiến trúc hùng vĩ xuất hiện ở trước mắt, ngay phía trên có bảng hiệu ghi Đại Thành điện!

- Hẳn là một trong sáu đại cung điện của Khổng miếu!

Trong lòng Trương Huyền hơi động.

Khổng miếu có sáu cung điện, đối ứng sáu truyền thế thiên phù, điểm ấy hắn đã sớm biết, cái Đại Thành điện này, hẳn chính là một trong số đó.

Trước cửa đại điện, mây mù lượn lờ, thấy không rõ lắm, có điều có thể thấy được đại môn khóa chặt, còn không người tiến vào bên trong.

Nhìn quanh hai bên, bốn tòa lầu các phân tán ở bốn phía, phân biệt viết Xuân Noãn, Hạ Táo, Thu Sảng, Đông Hàn.

- Cái kia chính là Xuân Noãn lâu?

Nhìn rõ ràng chữ Xuân Noãn, Trương Huyền mang theo Hồ Yêu Yêu vội vàng đi vào.

Cái lầu các này, không tính quá lớn, vừa tiến vào trong đó, liền thấy không ít người đứng ở bên trong, có trang phục Danh Sư, có thì là gia tộc và tán tu, đại khái hơn ba mươi người, tu vi thấp nhất cũng đạt đến Thánh Vực cửu trọng.

- Tộc trưởng...

Thấy hắn đi vào, vài bóng người tới đón.

Trương Huyền nhận ra được, mấy vị Thái Thượng trưởng lão trong tộc. Lúc trước một mực bế quan, hai ngày trước vừa tới Khúc Phụ. Lúc này Trương Huyền đã xóa ngụy trang, khôi phục dung mạo của mình.

- Huyền nhi, ngươi đã đến...

Vừa định hỏi thăm cha mẹ ở đâu, liền nghe thanh âm
vang lên, vợ chồng Hưng Mộng kiếm thánh tới trước mặt. Thấy bọn họ không bị tổn thương, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, đồng thời sửng sốt:

- Thực lực của các ngươi... Làm sao tiến bộ nhanh như vậy?

Trước khi đi vào Khổng miếu, hai người này chỉ là Bất Hủ cảnh sơ kỳ, ngắn ngủi mấy canh giờ không thấy, vậy mà đã đạt đến Bất Hủ cảnh đại viên mãn, chân chính đứng ở cao nhất của đại lục!

- Chúng ta đạt được cơ duyên...

Hưng kiếm thánh cười cười, giải thích một phen.

Nghe xong giải thích, vẻ mặt Trương Huyền im lặng.

Vận may của cha mẹ mình, so với hắn tốt hơn quá nhiều, vừa xuất hiện là đến nơi này, cũng không đi vào thế giới băng tuyết.

Linh khí cùng sư phong ở nơi này, so với thế giới rừng rậm càng thêm nồng đậm, hơn nữa vừa tới đâu đâu cũng có bảo vật, thu những thứ này, lại thêm tâm cảnh đạt đến 29. 9, tu luyện tự nhiên một ngày ngàn dặm.

- Hơn nữa, chúng ta cũng không phải tu luyện mấy canh giờ, mà là... ba tháng!

Thấy hắn khó tin, Mộng kiếm thánh mỉm cười.

- Ba tháng?

Trương Huyền sửng sốt.

Khổng miếu mở ra, tính toán đâu ra đấy, chẳng qua năm sáu canh giờ, làm sao sẽ thời gian dài như vậy?

- Đúng vậy, ta và cha ngươi trong lúc vô tình bước vào một chỗ thời gian tăng tốc, nơi đó tốc độ thời gian trôi qua nhanh hơn nhiều, thoạt nhìn ngắn ngủi mấy canh giờ, trên thực tế đã tu luyện rất lâu!

Mộng kiếm thánh giải thích.

- Cái này...

Con mắt Trương Huyền trợn tròn.

Cái vận khí này quá nghịch thiên đi!

Vừa truyền tống liền đến nơi đây không nói, còn có thể bước vào chỗ thời gian tăng tốc... mình làm sao thê thảm như thế?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện