- Ngươi nằm mơ!
- Không nguyện ý liền thôi, chúng ta cũng không rảnh cùng ngươi chơi đùa lung tung! Nắm giữ truyền thế thiên phù, liền có cơ hội đi vào Khổng miếu, tuy là phân điện, không có Xuân Thu đại điển, nhưng mặc kệ cái gì, chỉ cần là Khổng sư lưu lại, nhất định sẽ không đơn giản! Ngươi cần phải suy nghĩ kỹ, đừng nói ta không cho cơ hội... Không đồng ý, sớm làm ra quyết định, ta đi về nghỉ ngơi!
Trương Huyền duỗi lưng một cái, đi đến lầu các.
- Cái này...
Bột Nguyên im lặng.
Ba Đại Thánh chí bảo, tuy rất trân quý, nhưng so với đi vào Khổng miếu, còn kém rất lớn.
- Ngươi chờ, ta trở về thương nghị một chút!
Nói xong Bột Nguyên xoay người, đi đến một lầu các khác, phía trên viết hai chữ Hạ Táo, thời gian không dài, lần nữa trở về:
- Ta đồng ý!
Nói xong, bàn tay run lên, ba kiện Đại Thánh chí bảo huyền phù ở cách đó không xa. Hưng kiếm thánh liền đi tới, truyền thế thiên phù lơ lửng ở giữa không trung.
- Bắt đầu đi! Ta không tin ngươi một tiểu tử hai mươi tuổi, có thể còn mạnh hơn ta!
Tiền đặt cược xuất hiện, Bột Nguyên lại không nói nhảm, trường kiếm run lên, phát ra thanh âm ô ô.
- Trước không vội, trước khi bắt đầu, ta muốn hỏi rõ ràng quy củ!
Trương Huyền nói.
- Quy củ?
- Không sai, chúng ta tỷ thí, có phải tỷ thí công bằng hay không?
- Đương nhiên!
Bột Nguyên gật đầu.
- Nếu công bằng quyết đấu, ta là Trận Pháp sư mà nói, có thể sử dụng Trận Pháp hay không, nếu là Thuần Thú sư, có thể mượn dùng thú sủng hay không?
Trương Huyền nói.
- Tự nhiên có thể!
Bột Nguyên khẽ nói.
Trận Pháp sư sắp đặt Trận Pháp, Thuần Thú sư nắm giữ thú sủng, đây đều là thực lực của bọn hắn, xem như hắn cũng không thể bác bỏ.
- Như vậy liền dễ làm...
Nghe đối phương đồng ý, ngón tay Trương Huyền chỉ chỉ:
- Các thú sủng, đi ra đánh hắn một trận!
Rầm!
Tiếng nói kết thúc, năm Thánh thú vương giả bất ngờ xuất hiện ở trước mắt, bao bọc vây quanh Bột Nguyên, trên người khuấy động khí tức muốn xé rách không gian.
- ...
Đây là thú sủng của ngươi?
Thân
thể Bột Nguyên nhoáng một cái, suýt chút nữa khóc.
Hưng kiếm thánh, Mộng kiếm thánh, cùng rất nhiều Danh Sư trong Xuân Noãn lâu, cũng từng người trợn to hai mắt, trên mặt tất cả đều phát điên. Năm thú sủng Bất Hủ cảnh đại viên mãn... Đây là cơ duyên nhỏ ngươi nói? Đây là cơ duyên nhỏ, còn có lớn hơn ư?
- Đúng vậy, ta là Thuần Thú sư, có thể sử dụng thú sủng, nhanh động thủ đi, ngươi đánh thú sủng của ta, thú sủng ta đánh ngươi... cực kỳ công bằng!
Trương Huyền gật đầu.
- ...
Bột Nguyên hộc máu.
Công bằng em gái ngươi ah!
Loại cấp bậc Thánh thú này, đánh như thế nào?
- Ngươi không động thủ, ta liền động thủ!
Thấy tên này lại không còn khí thế như vừa rồi, bàn tay Trương Huyền run lên, phát ra mệnh lệnh:
- Lên!
Rống! Rống! Rống! Rống! Rống!
Năm con Thánh thú đồng loạt lao đến.
Năm con này, thân có huyết mạch Thượng Cổ Thần thú, càng là vương giả của thế giới rừng rậm, trải qua vô số lần chiến đấu, tuy thực lực của Bột Nguyên không yếu, nhưng đối diện với mấy cái này, một con cũng thắng không nổi, chớ nói chi là nhiều như vậy.
Mấy hơi thở sau, liền bị đánh hoàn toàn thay đổi, xương cốt cả người đứt mất mười mấy nơi, khắp khuôn mặt là máu tươi.
- Ta nhận thua...
Thấy lại không đầu hàng, sẽ chết rất thê thảm, Bột Nguyên vội vàng hô lên.
- Cái này còn tạm được...
Trương Huyền gật đầu, vẻ mặt thoả mãn thu ba kiện Đại Thánh chí bảo vào nhẫn, lần nữa nhìn lại:
- Các ngươi còn có ai muốn khiêu chiến không? Trương Huyền ta vui lòng tiếp... Nếu như không có, ta khiêu chiến tất cả Dị Linh tộc ở đây, các ngươi có dám nghênh chiến không?