Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Từ chối thì bất kính (2)


trước sau

- Động thủ...

Thấy Đại Thánh chí bảo càng ngày càng nhiều, làm không cẩn thận thật đúng là rất khó chiến thắng, trong đám Dị Linh tộc, một gia hỏa vẻ mặt đen thui lên tiếng hét lớn.

- Chậm đã... vũ khí của ta còn chưa lấy xong...

Bàn tay của Trương Huyền vẫy một cái, cổ tay tiếp tục lật qua lật lại.

Hô hô hô!

Trước mắt xuất hiện thêm bốn kiện chí bảo, chính là những vật vừa rồi đánh cược chiến thắng.

Bốn kiện vũ khí này xuất hiện, ngón tay của Trương Huyền hóa thành huyễn ảnh, thân thể xuyên qua trong đó, không ngừng ở phía trên nhẹ điểm một chút.

Coong coong coong coong!

Bốn tiếng giòn vang, bốn kiện chí bảo đồng thời phát ra thanh âm thần phục, triệt để nhận chủ.

Rầm!

Sau khi nhận chủ, bốn kiện Đại Thánh chí bảo đồng loạt bay lên.

- Mười Đại Thánh chí bảo? Cái này... Là công bằng quyết đấu?

- Đây chính là hắn nói biết rõ không địch lại, biết rõ hẳn phải chết, cũng tuyệt đối không lùi bước?

Nhìn thấy nhiều pháp bảo Đại Thánh cấp như vậy, rất nhiều Dị Linh tộc da đầu đều run lên, sắp hộc máu.

Một kiện binh khí, có thể không quan tâm, mười cái... tương đương với mười vị Bất Hủ cảnh đại viên mãn, thế thì còn đánh như thế nào?

Nhớ tới lúc trước, tên này dõng dạc nói, trong lòng lập tức cảm thấy ói mửa. Không địch lại cái rắm ah! Hẳn phải chết cái quỷ! Cái này con mẹ nó, là chúng ta hẳn phải chết a...

- Còn chưa động thủ? Chẳng lẽ muốn chết ở trong tay đối phương!

Dục lão quỷ cũng điên rồi.

Thân là Cổ Thánh, sống không biết bao nhiêu năm, chưa bao giờ thấy qua sự tình quỷ dị như vậy.

- Vâng!

Biết chờ thời gian càng dài, những binh khí này phối hợp càng tốt, đến lúc đó bọn họ liền thật không có cơ hội, mọi người cùng nhau lao đến.

Trong đám người, gia hỏa đen thui mới vừa nói kia lao tới trước mặt, binh khí trong tay là Yển Nguyệt đao Đại Thánh cấp.

Tên này là một trong sáu Bất Hủ cảnh đại viên mãn, thực lực so với Bột Nguyên cũng không kém chút nào, phối hợp vũ khí cương mãnh như vậy, bỗng nhiên bổ xuống, không khí phát ra âm bạo kịch liệt, không gian xuất hiện bóp méo.

Phần phật!

Mắt thấy muốn chém
hắn thành hai khúc, thời gian bên người thanh niên phảng phất như trong chốc lát tăng tốc, nhẹ nhàng đi tới trước mặt Yển Nguyệt đao, ngón tay chỉ tới.

Ông!

Yển Nguyệt đao hưng phấn reo lên, thân thể khổng lồ chấn động, đảo ngược đầu đao, bổ xuống Dị Linh tộc đen thui kia.

- Ta sát...

Dị Linh tộc này lệ rơi đầy mặt.

Sau một khắc, đầu rơi trên mặt đất, trước khi chết cũng không có làm rõ đến cùng xảy ra chuyện gì.

- Cái này... Là bị luyện hóa?

Rất nhiều Danh Sư ngẩn ngơ.

Dục lão quỷ dường như điên rồi.

Cùng người đối chiến, vũ khí đối phương còn chưa tới trước mặt, liền luyện hóa nó, phản phệ chủ nhân lúc trước... Còn có thể chiến đấu như vậy?

Mọi người khiếp sợ còn không có kết thúc, thanh niên đã hóa thành một đạo lưu quang xông vào đám người, chỉ cần ngón tay hắn tiếp xúc qua vũ khí, sau một khắc sẽ phản chiến, cùng viên gạch, Long Cốt Thần Thương… liên hợp đối kháng Dị Linh tộc.

- Vốn ta cảm thấy, nhiều Dị Linh tộc như vậy vây công Trương sư, quả thực chính là bắt nạt người... Làm sao hiện tại cảm giác, giống như là Trương sư đang bắt nạt bọn họ?

- Ngay trước mặt cướp vũ khí của người ta, biến thành vũ khí của mình, đối kháng chủ nhân...

- Khó trách Trương sư yêu cầu cùng một đám người đối chiến, khẳng định đã sớm chuẩn bị kỹ càng, muốn đồ sát toàn bộ những người này!

...

Trong tiếng nghị luận, Trương Huyền chẳng biết lúc nào đã lui ra đám người, chắp hai tay sau lưng, nhìn lấy vũ khí đầy trời đang cùng Dị Linh tộc chiến đấu, tràn đầy vui mừng, nhịn không được cảm xúc một tiếng.

- Cảm ơn vũ khí của chư vị, tại hạ từ chối thì bất kính!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện