Tiếng nói kết thúc, trước mắt lần nữa xuất hiện một cái bình ngọc, còn chưa tới trước mặt, Trương Huyền liền cảm thấy huyết dịch không ngừng sôi trào, dường như sắp thiêu đốt.
Mặc dù huyết mạch Trương gia trong cơ thể hắn đã bị tước đoạt, nhưng trong bình ngọc là huyết dịch của nhân tộc Cổ Thánh, đối với hắn mà nói, khẳng định hữu dụng hơn Cổ Thánh Dị Linh tộc.
- Huyền nhi, còn không mau mau cảm ơn lão tổ!
Hưng kiếm thánh kích động vội vàng truyền âm.
- Đa tạ lão tổ...
Trương Huyền khom người.
- Không cần khách khí! Đây là ngươi nên được!
Nói xong, thanh âm tan biến, ngay sau đó khí tức Cổ Thánh biến mất, giống như chưa hề xuất hiện qua.
Biết vị tiên tổ này khẳng định lần nữa ẩn núp, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Khổng miếu mở ra, Cổ Thánh tới không chỉ một người, đối với bọn hắn mà nói, cũng có cơ duyên thuộc về mình, đương nhiên càng ẩn nấp càng tốt.
Nếu không bị phát hiện, liên hợp vây công, chết cũng không biết chết như thế nào.
- Cổ Thánh huyết dịch, đến cùng có ích lợi gì?
Trương Huyền nghi ngờ nhìn về phía cha Hưng kiếm thánh, truyền âm.
- Cổ Thánh huyết dịch, mỗi một giọt đều ẩn chứa năng lượng to lớn, hơn nữa trong đó ẩn chứa lý giải của Cổ Thánh đối với tu luyện, có thể luyện hóa, một giọt, cũng đủ để cho người nhanh chóng tiến bộ, tu vi tăng lên tới cảnh giới không thể tưởng tượng!
Con mắt Hưng kiếm thánh sáng lên, giải thích nói.
- Luyện hóa?
- Không sai, nếu như một tu luyện giả bình thường, có thể có cơ hội tiếp xúc Cổ Thánh chi huyết, hơn nữa có thể luyện hóa không bạo thể mà chết... Có thể trực tiếp từ cảnh giới võ giả, tấn thăng đến Đại Thánh cấp!
Hưng kiếm thánh nói.
- Cái này...
Đồng tử của Trương Huyền co rụt lại.
Hắn từ võ giả tấn cấp đến Đại Thánh, hao tốn vô số tâm huyết, gắng sức, hao phí không biết bao nhiêu tài nguyên... Một giọt máu liền có thể làm được điểm ấy... Thật là đáng sợ!
Đương nhiên, cũng biết đối phương nói chỉ là ví von, người bình thường, không nói trước không thể thừa nhận lực lượng của Cổ Thánh chi huyết, coi như có thể thừa
nhận, đột phá như vậy cũng sẽ chân khí phù phiếm, sức chiến đấu không quá mạnh.
- Bất quá đơn thuần chỉ là lực lượng cùng lĩnh ngộ tu luyện, cũng đủ để vô số người khát vọng... Trọng yếu nhất là... trong giọt máu này ẩn chứa lực lượng tích huyết trùng sinh của Cổ Thánh, về sau gặp được nguy hiểm, chỉ cần không có tại chỗ hồn phi phách tán, một giọt liền có thể triệt để khôi phục, dù đầu lâu rơi mất, cũng có thể lần nữa nối liền, mà không bị tử vong...
Hưng kiếm thánh nói.
- Cái này...
Thân thể Trương Huyền cứng đờ, trong lòng khiếp sợ đã không đủ để nói nên lời.
Thực lực của hắn bây giờ, mặc dù rất mạnh, nhưng một khi bị người chém xuống đầu lâu, cũng chỉ có một con đường tử vong có thể đi...
Mà có những huyết dịch này, một giọt chẳng khác nào một lần sinh mệnh... Khó trách có thể để cho vô số Dị Linh tộc sôi trào, nào chỉ trân quý, quả thực chính là bảo vật vô giá!
- Cha, mẫu thân, năm giọt ta cũng không dùng hết, mỗi người các ngươi một giọt...
Sau khi hết khiếp sợ, Trương Huyền mở nắp bình, cong ngón tay búng một cái.
Hai giọt huyết dịch, tản mát ra lực lượng nồng đậm, bay về phía hai người.
Năm giọt huyết dịch, đối với hắn mà nói thật là dùng không hết, đã như vậy còn không bằng đưa cho cha mẹ, để cho bọn họ cũng có năng lực tự vệ.
Khổng miếu có nguy hiểm không thể dự đoán, có thứ này bản thân sẽ an tâm.
- Cái này...
Không nghĩ tới đồ vật trân quý như thế, nhi tử không chần chờ chút nào liền đưa cho bọn họ, Hưng Mộng kiếm thánh liếc mắt nhìn nhau, đồng thời xiết chặt nắm đấm.
Có con như thế, còn cầu mong gì!