- Cổ Thánh chi huyết của Dị Linh tộc, quay đầu tìm cơ hội lại thử...
Chân khí của hắn có thể ngụy trang Dị Linh tộc, có lẽ mấy giọt Cổ Thánh chi huyết này cũng hữu dụng, bất quá hiện tại nhiều Danh Sư như vậy, không phải thời điểm thí nghiệm, chỉ có thể sau này hãy nói.
- Đúng rồi, lúc trước các ngươi nói có tin tức Triệu Nhã, Triệu Nhã đến cùng ở đâu?
Đứng dậy, lần nữa nhìn về phía cha mẹ.
Vừa rồi đối phương vừa định nói sự tình Triệu Nhã, phía dưới liền đến khiêu chiến, không có thời gian nói tỉ mỉ, giờ phút này tất cả Dị Linh tộc đều xử lý, vừa vặn hỏi thăm một chút.
- Nơi này có bốn lầu các, chúng ta ở Xuân Noãn, Dị Linh tộc ở Hạ Táo, Thu Sảng thì một đám Thánh thú, mà Đông Hàn sau cùng, là một đám gia hỏa không rõ lai lịch, trước khi ngươi đến, ta cảm nhận được một tia khí tức băng hàn, nhịn không được liếc mắt nhìn, học sinh của ngươi dường như ở trong đó!
Mộng kiếm thánh nói.
Nàng làm việc khá cẩn thận, nhất là liên quan tới chuyện của con, từ trước tới nay lưu tâm, mặc dù tia khí tức kia rất yếu, nhưng vẫn bị bắt lại, đưa tới chú ý.
- Nàng o Đông Hàn lâu?
Trương Huyền đứng dậy, mấy bước đi tới trước cửa sổ nhìn sang.
Bốn cái lầu các kết nối với nhau, xuân đối thu, hạ đối đông, phương vị này vừa vặn bị lầu các khác che lấp, không nhìn thấy tình huống cụ thể trong Đông Hàn lâu.
- Ta cũng chỉ tùy tiện liếc qua, cảm giác có chút giống, cụ thể có phải hay không thì không rõ ràng!
Mộng kiếm thánh nói.
- Đi qua nhìn một chút liền biết!
Trương Huyền hít sâu một hơi, hừ một tiếng.
Mặc kệ Triệu Nhã là bị Dị Linh tộc, hay Chư Tử bách gia bắt đi, đã có khả năng ở lầu các kia, thì phải xem rõ ngọn ngành.
- Ta cùng ngươi đi...
Thấy hắn đi qua, Hưng kiếm thánh nói.
- Ta một người là được!
Trương Huyền lắc đầu cự tuyệt.
Mặc dù thực lực của cha mẹ cực mạnh, nhưng đối phương lặng yên không tiếng động bắt đi Triệu Nhã, là địch hay bạn còn không phân biệt được, bản thân đi qua, chí ít an toàn hơn một ít.
- Cẩn thận!
Biết thực lực của nhi tử đã
vượt xa hắn, thủ đoạn càng nhiều vô số kể, Hưng kiếm thánh đành phải cười khổ.
- Ừm!
Trương Huyền không nói thêm lời, thẳng tắp bay về phía Đông Hàn lâu.
- Người đến dừng bước!
Còn chưa tới trước mặt, một thanh âm nhàn nhạt vang lên, ngay sau đó một cỗ uy áp nồng đậm hạ xuống.
- Cổ Thánh?
Đồng tử Trương Huyền co rụt lại.
Cỗ lực lượng này, vừa rồi cảm thụ qua, chính là Cổ Thánh mới có thể toả ra.
Mặc dù đối phương sẽ không dễ dàng ra tay, nhưng thi triển ra lực lượng là cảnh cáo... người trong Đông Hàn lâu, cũng có loại cường giả cấp bậc này bảo vệ.
Cũng đúng, nếu như không có, khẳng định sớm đã bị giết sạch, làm sao có thể chiếm cứ một lâu mà bình yên vô sự.
- Tiền bối, tại hạ có vãn bối khả năng ở trong lầu các, muốn tìm kiếm một chút, cũng không có ác ý!
Trương Huyền ôm quyền.
Tuy Trương gia Cổ Thánh khẳng định còn ở cách đó không xa, nhưng hắn không dám láo xược.
- Trương Huyền, hai mươi tuổi, liền trở thành tam đại gia tộc tộc trưởng, Thánh Tử điện điện chủ, càng dựa vào sức một người, diệt đi mười một vạn đại quân của Dị Linh tộc, công lao cái thế... Ta biết ngươi!
Thanh âm của Cổ Thánh tiếp tục vang lên.
- Tiền bối quá khen rồi!
Không nghĩ tới vị Cổ Thánh không biết tên này, vậy mà biết tất cả sự tích của hắn, Trương Huyền sửng sốt một chút, ôm quyền khom người.
- Công lao chính là công lao, không thể che lấp... Đổi lại lúc khác, ngươi muốn gặp ta, khẳng định sẽ hân hoan đón lấy, bất quá hiện tại không thể tiến vào lầu các, mong được tha thứ!
Thanh âm của Cổ Thánh tiếp tục vang lên.
- Vì cái gì?
Trương Huyền cau mày, trong lòng hơi động, nhịn không được hỏi:
- Tiền bối là Danh Sư?