- Vận khí không tệ, may mắn mà thôi!
Dương sư mỉm cười.
Khổng miếu mở ra, hắn tự nhiên cũng tới, cơ duyên tốt, một lần đột phá ràng buộc thiết tha mơ ước, đạt đến loại cảnh giới này.
- Tu luyện không có may mắn...
Trương Huyền gật đầu.
Dương sư đã sớm đạt đến Bất Hủ cảnh đại viên mãn, một mực chu du thiên hạ, mục đích đúng là vì tìm kiếm Cổ Thánh lực, tìm kiếm cơ duyên, giờ phút này Khổng miếu mở ra, cơ duyên tới, có thể đột phá là đương nhiên.
- Chư vị...
Lúc này, một âm thanh vang lên.
Đám người đồng loạt nhìn lại, ngay sau đó nhìn thấy hư không trước mặt chủ điện, một bóng người già cỗi bất ngờ xuất hiện.
- Là Cổ Thánh của Chư Tử bách gia!
Quần áo của đối phương, cùng Chư Tử bách gia giống nhau như đúc, không cần nghĩ cũng biết, là siêu cấp cường giả của đối phương.
- Chủ điện đã mở ra, mọi người cũng không cần thiết che giấu, đều đi ra đi!
Thanh âm vang vọng bốn phía.
- Không sai, không cần thiết che giấu!
- Tất cả mọi người vì chủ điện mà đến, nếu đã xuất hiện, cất giấu cũng không có ý nghĩa gì...
- Ra đi...
Ầm ầm!
Kèm theo từng thanh âm vang lên, ngay sau đó trên không bất ngờ xuất hiện mấy chục bóng người.
Trên không mỗi đội ngũ, đều có sáu bảy cái.
- Nhiều như vậy?
Trương Huyền nhíu mày.
Vốn cho rằng lần này có thể có bảy tám Cổ Thánh tới là tốt lắm rồi, không nghĩ tới hơn hai mươi người.
Gia hỏa trước đó bị hắn thương tổn, bất ngờ đứng sừng sững trong đó.
Mục đích Cổ Thánh tới đây, chính là vì Xuân Thu đại điển, trước đó phân điện mở ra, có thể trốn ở bốn phía, bảo vệ tộc nhân, không để bọn hắn bị thương tổn, mà giờ khắc này, chủ điện mở ra, tương đương với đến điểm cuối cùng, tiếp tục che giấu đã không còn ý nghĩa.
- Trải qua sáu đại phân điện, chư vị chắc hẳn đã suy tính không sai biệt lắm, biết tuy chủ điện xuất hiện, nhưng cách chân chính mở ra, còn cần một thủ tục cực kỳ trọng yếu!
Cổ Thánh của Chư Tử bách gia nói.
- Là cần thủ tục
sau cùng, Nhan Thanh Cổ Thánh, ở nơi này, thực lực của ngươi mạnh nhất, ngươi nói làm sao bây giờ đi!
Một vị Cổ Thánh Dị Linh tộc nói.
- Nhan Thanh Cổ Thánh? Chẳng lẽ cũng là hậu nhân của Tử Uyên Cổ Thánh?
Trương Huyền nhíu mày.
Tử Uyên Cổ Thánh, đứng đầu bảy mươi hai Thánh, đại đệ tử thân truyền của Khổng sư, Nhan Tiết chính là con cháu đời sau, vị này gọi Nhan Thanh, làm không cẩn thận là tiền bối của Nhan Tiết a.
- Sư đệ, ngươi có biết vị Nhan Thanh Cổ Thánh này không?
Trương Huyền lặng lẽ truyền âm.
- Không nhận ra... Danh Sư đường chúng ta, cùng Chư Tử bách gia mặc dù cùng thuộc Khổng sư truyền thừa, nhưng từ trước tới nay rất ít lui tới...
Trên không Dương sư truyền âm tới.
- Ngươi không nhận ra... Dị Linh tộc lại hô lên...
Trương Huyền nhíu mày.
Danh Sư đường, Dương sư địa vị cao nhất cũng không nhận ra vị Nhan Thanh Cổ Thánh này, Dị Linh tộc lại trực tiếp xưng hô, hơn nữa biết thực lực của hắn mạnh nhất... Nói không kỳ quái, đó là giả.
- Còn có thể làm sao, đã đến nơi này, đương nhiên là người gặp có phần! Thánh thú nhất tộc chúng ta, hiện tại cái gì cũng không có đạt được, các ngươi ai muốn ném xuống chúng ta mặc kệ, vậy thì... Cá chết lưới rách!
Một Thánh thú to lớn hừ lạnh.
Đầu Thánh thú này, cũng đã đạt đến Cổ Thánh, không gian bốn phía tựa như ngưng kết.
- Bạch tôn giả trước đừng có gấp, ta để mọi người đi ra, không phải là xác định chuyện này sao? Đi vào chủ điện như thế nào, danh ngạch phân chia như thế nào, chúng ta có thể thương nghị, còn sau khi tiến vào, ai có thể đạt được cơ duyên, cơ duyên lại là cái gì, thì mỗi người dựa vào tạo hóa!
Nhan Thanh Cổ Thánh cười cười.