Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lạc Nhược Hi, Cổ Thánh? (2)


trước sau

Một đạo quang mang ôn nhuận lập tức bao phủ, cả người thoát khỏi vòng chiến.

Xì xì!

Giờ phút này phương thiên họa kích xuất hiện ở trên đỉnh đầu Lạc Nhược Hi.

Vẻ mặt nữ hài không thay đổi, một tay cầm chặt Xuân Thu đại điển, tay còn lại nhẹ nhàng điểm một cái.

Lấy đầu ngón tay điểm về phía vũ khí hủy thiên diệt địa kia.

Ông!

Người sau quay tròn, Nhan Thanh Cổ Thánh hơi đỏ mặt, không thể kiên trì được nữa, phương thiên họa kích rời khỏi tay, cả người cũng phun mạnh máu tươi, bay ngược ra.

- Cái này...

Đồng tử Trương Huyền co rút lại.

Từ trước đến nay, hắn đều cho rằng Lạc Nhược Hi cùng hắn không kém nhiều, nằm mơ cũng không nghĩ đến, là Cổ Thánh, hơn nữa mạnh mẽ như vậy!

Một chỉ đánh bay Nhan Thanh Cổ Thánh... Chẳng lẽ đã vượt qua tích huyết trùng sinh, đạt đến cảnh giới phá toái hư không?

Nếu thực như thế... Nàng đến cùng từ đâu tới?

Phần phật!

Thời điểm nghi ngờ, chỉ thấy không gian sau lưng nữ hài, giống như giấy nứt ra, xuất hiện một lỗ thủng to lớn.

- Nàng muốn chạy trốn, lại không ra tay, Xuân Thu đại điển liền thật biến thành của nàng...

Thấy cảnh này, Nhan Thanh Cổ Thánh lần nữa hét lớn.

Mới vừa rồi mọi người còn có chút do dự, cũng kìm nén không được, đồng thời ra tay.

Rầm!

Phía trước Dục lão quỷ đột nhiên xuất hiện một đôi quỷ thủ, phá không bắt đến.

Phương thiên họa kích của Nhan Thanh Cổ Thánh lần nữa xoay một cái, đâm nhanh ra.

Móng vuốt của Bạch tôn giả tản mát ra hàn quang, thời không đều trong nháy mắt dừng lại.

Tất cả Cổ Thánh của tam đại thế lực đồng loạt ra tay, thiên địa phảng phất như đi vào hỗn độn, ánh sáng bóp méo, thế giới biến thành đêm tối.

Cổ Thánh quá cường đại, nhất là nhiều như vậy đồng thời ra tay, toàn bộ Danh Sư đại lục cũng có thể sẽ bị đánh chìm!

- Các ngươi làm như vậy, hỏi qua Trương Hoằng Thiên ta chưa?

Mắt thấy công kích muốn rơi vào trên người Lạc Nhược Hi, một tiếng tức giận vang lên, ngay sau đó một đạo kiếm khí huy hoàng, trong nháy mắt chém nát không gian chung
quanh Lạc Nhược Hi, nghênh đón đám người.

- Trương Hoằng Thiên, ngươi đừng phạm hồ đồ... Nàng không phải là người của Danh Sư đường các ngươi!

Nhan Thanh Cổ Thánh gào thét, bàn tay bỗng nhiên ép xuống.

Phương thiên họa kích cùng mũi kiếm đụng một cái, Trương Hoằng Thiên kìm lòng không được lui về phía sau mấy bước, khuôn mặt trắng bệch.

So với người mạnh nhất của Chư Tử bách gia, hắn còn kém một đoạn dài.

- Hắn là người yêu của hậu bối ta, đó chính là người Trương gia chúng ta...

Trương Hoằng Thiên cũng không nhận thua, trường kiếm lần nữa giơ lên.

Bất quá, hắn một người thực lực mạnh hơn, cũng ngăn cản không nổi nhiều Danh Sư như vậy liên hợp vây công, huống chi thực lực của Nhan Thanh Cổ Thánh vượt xa hắn.

Tê lạp!

Lực lượng liên hợp mà đến, tiếp tục hạ xuống đỉnh đầu của Lạc Nhược Hi.

Nữ hài vẫn một tay nắm chặt Xuân Thu đại điển, không biết lúc nào mới có thể luyện hóa thành công, có điều bị nhiều lực lượng bao phủ như vậy, căn bản chạy trốn không xong.

- Lạc Nhược Hi...

Mắt thấy nữ hài sắp bị nhiều người vây công đánh trúng, Trương Huyền gào lên một tiếng, vừa định tế ra Ngoan Nhân, thi thể Cổ Thánh cùng Yêu Dị Huyền Đao hỗ trợ ngăn cản, liền thấy một đạo đao mang, thẳng tắp từ đằng xa bổ tới.

Còn chưa tới trước mặt, ánh sáng nhật nguyệt liền bị thu hút, không gian cũng không chịu nổi.

- Tiểu thư, ngươi an bài đã chuẩn bị xong, những công kích này, ta thay ngươi ngăn cản...

Hô!

Ngột Thần trước đó biến mất, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện