- Cái gì?
Thấy trong thư tịch duỗi ra bàn tay, một cái liền bắt lấy Phá Hồn Thước, da đầu Mặc Linh Cổ Thánh nổ tung.
Hắn cảm nhận được nguy hiểm.
Bàn tay trong thư tịch thực sự quá cường đại, cho dù thực lực của hắn, cũng không chống lại được.
Phần phật!
Không có ngừng lại, Vu Hồn từ mi tâm nhảy ra ngoài, hồn thể to lớn vừa xuất hiện, toàn bộ không gian lập tức bị khí tức âm hàn bao phủ.
- Buông tay!
Gầm thét một tiếng, tựa như kinh lôi nổ vang, Vu Hồn nhẹ nhàng vụt qua, xuyên toa không gian xuất hiện ở trước mặt bàn tay, bắt tới cây thước.
- Hắc!
Ngoan Nhân dường như đã sớm đoán ra hắn sẽ làm như vậy, bàn tay run lên, cây thước quét ngang.
Tê lạp!
Mặc Linh Cổ Thánh bị đánh trúng đầu, Vu Hồn to lớn lắc lư một cái, từ không trung rơi xuống, chỉ thoáng cái liền bị trọng thương.
Ngoan Nhân luyện hóa cánh tay, sớm đã đạt đến tích huyết trùng sinh đỉnh phong, so với Thần Dung Hoàng thời kỳ toàn thịnh cũng không hề yếu, Mặc Linh Cổ Thánh rất mạnh, nhưng vẫn kém một đoạn rất lớn.
- Đi!
Thấy một chiêu đắc thủ, Ngoan Nhân muốn đánh giết Cổ Thánh này, nhưng Trương Huyền khoát tay áo.
Giết tên này dễ dàng, một khi dẫn ra Cổ Thánh khác của Linh Hoàng điện, lại chạy trốn liền khó khăn.
Ngoan Nhân không dám vi phạm, nhẹ nhàng vạch một cái, phong cấm không gian nứt ra một cái khe, thân thể Trương Huyền nhảy lên, vừa định xông vào, chỉ thấy hồn thể của Mặc Linh Cổ Thánh lần nữa đứng lên.
- Thuộc hạ Mặc Linh, bái kiến hội trưởng!
- Hội trưởng?
Trương Huyền nhíu mày, ngừng lại, nghi ngờ nhìn qua.
- Đoán không sai, ngươi không phải Dị Linh tộc, mà là Danh Sư đại lục Trương Huyền Trương sư! Cũng chính là Vu Hồn sư công hội hội trưởng!
Mặc Linh Cổ Thánh khom người.
- Ngươi biết ta?
Trương Huyền sững sờ.
Luyện hóa Hồn Ấn của Vu Hồn sư công hội, nói mình là hội trưởng cũng không có gì sai.
Bất quá, hiện tại Hồn Ấn không ở trong tay hắn, mà truyền cho Lộ Xung.
- Tưởng Phương Du đã đưa tin cho ta, nói Vu Hồn nhất mạch lần nữa có hội trưởng mới... Quãng
thời gian trước nghe được ngươi tự sát ở Danh Sư đường, liền suy tính ra, có thể sẽ tới Dị Linh tộc, không nghĩ tới quả nhiên chờ được!
Thần thái của Mặc Linh Cổ Thánh cung kính.
Trương Huyền nói không ra lời.
Hắn từ trong miệng Tưởng Phương Du biết lịch sử của Vu Hồn nhất tộc, năm đó Vu Hồn sư công hội hội trưởng chính là tự sát, mới che giấu Dị Linh tộc, lẫn vào trong đó.
Đoạn lịch sử này cực kỳ bí ẩn, biết không nhiều, nhưng mà làm Vu Hồn sư Cổ Thánh, khẳng định sẽ biết.
Vì lẽ đó, bản thân tự sát ở Danh Sư đường, đối phương lập tức nghĩ đến điểm ấy.
- Ngươi làm sao lại ở Linh Hoàng cung?
Biết lịch sử của Vu Hồn sư nhất mạch, rõ ràng bọn họ ẩn giấu ở Dị Linh tộc lòng chua xót, Trương Huyền ngừng lại, gia cố phong cấm bốn phía, lúc này mới lần nữa nhìn qua.
- Thần Dung Hoàng quá cường đại, hắn miễn là còn sống, Nhân tộc sớm muộn gì cũng sẽ không chống lại được, vì lẽ đó... ta cố ý lấy tín nhiệm của Linh Hoàng, xúi giục hắn vây công đối phương, lúc này mới đánh giết hắn!
Mặc Linh Cổ Thánh nói.
- Là kế hoạch của ngươi?
Trương Huyền chấn động.
Trước đó, liền cảm thấy kỳ lạ, Chư Tử bách gia là thông qua Vu Hồn sư liên hệ Dị Linh tộc, tìm được hành tung chuẩn xác của Thần Dung Hoàng, tiến hành mai phục.
Kết quả, Linh Hoàng cùng Tinh Hoàng lại nhân cơ hội đánh lén... Vậy thì nói rõ, Vu Hồn sư tồn tại, hắn khẳng định biết.
Náo loạn hồi lâu, tất cả căn do đều là vị Mặc Linh Cổ Thánh này thiết kế.
- Thật ra thì Linh Hoàng đã sớm có ý đồ không tốt, ta cũng chỉ là dựa thế dẫn dắt, trợ giúp mà thôi!