Kịch độc xâm nhập huyết mạch, Lộ Trùng cảm thấy toàn thân cũng muốn phát điên rồi.
Mãnh liệt đau đớn tiến vào trong đầu, khiến cho hắn khó có thể chịu đựng được.
- Phụ thân, nương, tỷ tỷ, đệ đệ...
Mỗi một bóng người xoay quanh ở trong đầu, trong lúc hắn tiến hành triệu hoán, một lực hút cường đại, hình như muốn hút linh hồn tiến vào trong, vĩnh cửu trầm luân ở trong bóng tối, lại không có cách nào xoay người.
- Không được. Ta không thể bất tỉnh. Một khi không chịu nổi, một phen tâm huyết của lão sư sẽ trôi theo dòng nước... Ta lại còn mặt mũi nào đi gặp phụ thân, nương bọn họ?
Xiết chặt nắm đấm, trong lòng hắn la hét một tiếng.
Hai năm qua, cố nén không nói lời nào, không phải hắn không muốn nói, mà là... kẻ thù của hắn quá mức cường đại. Hắn không muốn mình còn chưa có tu luyện thành công, đã bị đối phương phát hiện, chịu khổ diệt khẩu!
Mười mấy tuổi, chính là thời điểm thích náo nhiệt nhất, lại cứng rắn giả dạng làm lão đầu trầm mặc ít nói, áp lực trong lòng có thể tưởng tượng được.
Làm như vậy là vì cái gì?
Phần hận thù trong lòng này!
Phụ thân, mẫu thân, tỷ tỷ, đệ đệ... cả nhà một trăm ba mươi bảy người, tất cả đều chết thảm... Nếu không phải hắn trùng hợp không ở đó, chỉ sợ từ lâu cũng biến thành thi thể.
Vốn tưởng rằng, nếu muốn báo thù, còn cần phải mất rất nhiều năm, thậm chí cả đời vô vọng... Hiện tại Liễu lão sư cho hắn cơ hội, hắn tuyệt đối không thể bỏ qua!
- Kiên trì! Ta nhất định phải kiên trì!
Trong lòng hắn thầm gào thét, ý chí rèn luyện hơn hai năm càng thêm kiên cường. Hắn vốn sắp không kiên trì nổi, tinh thần rơi vào ảm đạm, lại một lần nữa trở nên hoạt bát.
- Không tệ!
Nhìn thấy được người này ngay cả thống khổ như vậy cũng có thể chịu được, Trương Huyền thoả mãn gật đầu.
Suy đoán của mình không sai. Lực ý chí của đối phương quả thật vượt quá sức tưởng tượng. Tiếp tục kiên trì như vậy, vô cùng có khả năng tu luyện thành công độc thể, do đó thực lực tăng lớn.
- Được hiệu của kịch độc sẽ kéo dài một đêm. Một đêm này đều sẽ thống khổ như vậy. Nghĩ biện pháp kiên trì được, ngươi sẽ phát hiện tất cả cố gắng này đều đáng giá!
Căn dặn một tiếng, Trương Huyền đắp chăn lên cho Lộ Trùng, xoay người ra khỏi phòng.
Tu luyện độc thể đã bắt đầu, có thể kiên trì hay không, hoàn toàn dựa vào chính hắn. Những người khác cũng không giúp được. Ở lại chỗ này cũng không có tác dụng gì, còn không bằng rời khỏi đây.
Ra khỏi phòng, lúc này hắn mới phát hiện, trời đã hoàn toàn tối đen.
Hắn tùy tiện tìm một chỗ ăn chút gì đó.
- Ngày mai phải dạy Triệu Nhã và Mộc Tuyết Tình kiếm pháp, đao pháp. Trước hết tu luyện một chút thử xem...
Đáp ứng hai nàng dạy các nàng võ kỹ, nhưng hiện tại bản thân hắn cũng không biết. Hắn phải tận dụng thời gian tu luyện, hoàn toàn nắm giữ, mới có khả năng truyền thụ tốt hơn.
- Kiếm pháp trước!
Tinh thần hắn liên kết với Đồ Thư Quán, chồng chất tất cả võ kỹ kiếm pháp nhìn thấy được từ Danh Sư Đường lại cùng cùng một chỗ.
- Chính xác!
Một tiếng kêu khẽ vang lên, lập tức hình thành một quyển bí tịch kiếm pháp hoàn chỉnh.
- Kiếm, trăm binh cùng vương, múa nhẹ linh động, như rắn, như mị...
Phía trên viết kỹ càng tỉ mỉ cách tu luyện một bộ kiếm pháp.
Hắn tiện tay nhặt một nhánh cây lên, chân khí trong cơ thể vận chuyển chặt chẽ dựa theo nội dung trên bí tịch.
Chỉ luyện một hồi, hắn liền ngừng lại, mày
nhăn lại.
- Không đúng... Những kiếm pháp còn có thiếu sót, không hoàn chỉnh...
Võ kỹ do Danh Sư Đường lưu lại đều tương đối cao cấp. Tệ nhất cũng đạt tới phàm cấp đỉnh phong, quỷ cấp hạ phẩm còn chỗ nào cũng có.
Võ kỹ cao minh, cũng lại đại biểu cho số lượng rất hiếm hoi. Toàn bộ tàng thư khố, võ kỹ liên quan tới kiếm pháp, tổng cộng chỉ có hơn mười quyển, thu tập những chính xác trong đó, căn bản không hình thành chiêu số hoàn mỹ, càng chưa nói võ kỹ thiên đạo.
- Loại kiếm pháp gián đoạn này, mạnh mẽ tu luyện làm không tốt sẽ tẩu hỏa nhập ma...
Nhìn kiếm phổ không trọn vẹn, Trương Huyền phiền muộn một hồi.
Vốn tưởng rằng Danh Sư Đường có bí tịch kiếm pháp, chỉ cần dung hợp với nhau, là có thể hình thành kiếm pháp thiên đạo. Hiện tại xem ra, hắn vẫn suy nghĩ quá đơn giản.
May mà không có truyền thụ loại kiếm pháp này cho Triệu Nhã. Nếu thật sự truyền đi, sợ rằng không cần cùng những người khác luận võ, bản thân cũng sẽ luyện chết chính mình.
- Xem đao pháp...
Nhịn xuống sự phiền muộn, hắn đưa mắt tập trung ở trên đao pháp.
Chỉ chốc lát, trên mặt hắn càng phiền muộn.
Giống như kiếm pháp, bí tịch thu thập quá ít, không có cách nào hình thành chiêu số hoàn chỉnh.
Người khác tu luyện võ kỹ, cấp bậc bí tịch càng cao càng tốt. Hắn trùng hợp lại khác. Hắn cần số lượng càng nhiều càng tốt. Về phần cấp bậc... không quan trọng.
Danh sư là chức nghiệp lợi hại nhất ở đại lục, võ kỹ bình thường tất nhiên không có khả năng để vào mắt, cũng sẽ không thu thập.
Làm như vậy đối với các danh sư khác mà nói, không tính là gì cả. Đối với hắn mà nói cũng có chút vô nghĩa.
- Đi nơi nào tìm một ít bí tịch đao pháp, kiếm pháp căn bản đây?
Sửa sang lại một hồi, biết không có bất kỳ biện pháp nào, Trương Huyền gãi đầu.
- Đúng rồi. Đây là Thiên Vũ học viện. Trong học viện khẳng định có không ít kiếm pháp, đao pháp căn bản!
Ánh mắt hắn nhất thời sáng lên.
Nơi khác tìm loại bí tịch này khẳng định không quá dễ dàng. Nhưng nơi này là học viện, khẳng định có rất nhiều loại cấp bậc như vậy.
Nghĩ đến điểm này, hắn không lại rầu rĩ nữa. Hắn tìm học sinh hỏi thăm một chút về vị trí kho sách của giáo sư, sau đó sải bước đi qua.
Thời gian không lâu, hắn đi tới một tàng thư khố cực lớn.
Hắn lấy ra lệnh bài đại biểu thân phận, rất nhanh tiến vào trong đó.
Không hổ danh là nơi chứa sách của học viện. Mặc dù không có lớn bằng tàng thư khố của Danh Sư Đường, lại cũng không nhỏ. Chứa đầy đủ các loại công pháp, võ kỹ tu luyện. Nhìn thoáng cqua một cái, không dưới trăm vạn.