Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Mạc Hoằng Nhất rơi xuống hố phân (2)


trước sau

- Cùng Trương sư gặp mặt?

Trương Huyền chớp mắt, dở khóc dở cười:

- Khẳng định không thể đáp ứng...

Bảo mình cùng mình hẹn gặp mặt? Vẫn uống trà ăn cơm?

Ăn thế nào?

Nếu thật sự đáp ứng, khẳng định lập tức bị lộ ra manh mối.

- Ai bảo ngươi phách lối như vậy...

Thấy người này phá tan nhiều kỷ lục mình ghi lại, cuối cùng chịu thiệt, Mạc Hoằng Nhất nở nụ cười.

Ngươi nói ngươi ngụy trang lão sư bình thường thì làm lão sư bình thường, thoáng một cái làm một hội trưởng của nghiệp đoàn y sư, học sinh ngươi dạy còn không ngừng muốn cùng học sinh của “Trương sư” so đấu...

Phách lối như vậy, muốn không làm cho người khác chú ý cũng khó khăn!

Hiện tại loại cục diện đâm lao phải theo lao này, cũng là do ngươi tự tìm.

- Được, không nói cái này. Ta cũng biết ngươi chắc chắn sẽ không đáp ứng. Chỉ có điều, nhìn thái độ của viện trưởng, ta khuyên bảo vô dụng. Hắn nhất định sẽ tự mình qua! Đến lúc đó, cho dù muốn từ chối, cũng không quá thuận tiện!

Mạc Hoằng Nhất cũng lắc đầu, không tiếp tục dây dưa trong vấn đề này, nói:

- Còn nói chuyện thứ hai, trải qua mấy ngày qua, ta cảm thấy độ tín nhiệm của học sinh cũng gần đủ bốn mươi, muốn quay về Danh Sư Đường kiểm tra đo lường, mau chóng thông qua sát hạch!

- Ta thấy học sinh của ngươi, đối với ngươi cũng rất tín nhiệm, khẳng định từ lâu đã quá bốn mươi. Không bằng cùng nhau đi! Một khi thông qua, người ngoài biết Liễu lão sư chính là Trương sư, có thể thoát khỏi thân phận này, tránh cho xấu hổ. Cũng có thể khiến cho học sinh của ngươi, không tự giết lẫn nhau!

- Ừ...

Có chút do dự, Trương Huyền gật đầu.

Trước đây Danh Sư Đường cho điều kiện của bọn họ là, trong vòng mười ngày sử dụng thân phận ngụy trang thu được học sinh có độ tín nhiệm đã ngoài bốn mươi.

Thời gian này, chỉ là một phạm vi. Nếu như đạt tới trước, tự nhiên có thể trở về Danh Sư Đường thông qua cửa ải cuối cùng.

Chỉ có điều, một khi kiểm tra đo lường, học sinh khẳng định cũng biết thân phận thực sự, lại không có cách nào tiếp tục ngụy trang. Luyện đan sư nhị tinh sát hạch chẳng khác nào không thành công.

Trải qua mấy ngày qua chỉ điểm, trước không nói Mộc Tuyết Tình, Lộ Trùng, cho dù đám người Mạnh Đào, cũng gần như đối với hắn nói gì nghe nấy. Loại mức độ tín nhiệm này, cho dù không đạt được bốn mươi, cũng không kém bao xa, đủ để hoàn thành sát hạch.

Thấy hắn đáp ứng, Mạc Hoằng Nhất mỉm cười:

- Vậy nói rõ, buổi sáng ngày mai cùng đi Danh Sư Đường!

- Được!

Trương Huyền lên tiếng.

Chuyện lại nói tiếp cũng không phức tạp. Thương nghị xong, Mạc Hoằng Nhất không tiếp tục dừng lại, xoay người rời khỏi đó, tiếp tục đi dạy học, làm một trận đánh cuối cùng.

Một lần nữa trở lại lớp học, chỉ điểm cho đám người Mạnh Đào tu luyện một hồi, Trương Huyền lúc này mới hỏi:

- Lộ Trùng đâu? Thế nào ngày hôm nay không qua đi học?

- Chắc hẳn là đang tu luyện. Vậy để ta tìm hắn qua...

Mạnh Đào lên tiếng, xoay người đi ra ngoài.

Lộ Trùng là học sinh của học viện, tất nhiên ở tại ký túc xá của học sinh.

Biết tìm đối phương tới, cần phải mất một khoảng thời gian, Trương Huyền cũng không nóng nảy, ngồi xuống, để cho mọi người dựa theo chỉ điểm của hắn tu luyện. Hắn rót một chén nước, nâng chén trà lên.

Vừa nâng chén trà lên, đang muốn uống nước, môi và cái chén vừa tiếp xúc, chân mày
hắn đột nhiên nhíu lại một cái.

- Bột Địa Can?

Hắn tuy rằng không sát hạch qua độc sư, nhưng đã học xong sách ở Độc Điện, đã nắm giữ năng lực của độc sư nhị tinh đỉnh phong.

Lúc này còn chưa có chạm tới nước trà, lại phát hiện bên trong ẩn chứa kịch độc.

Bột Địa Can là một loại độc dược nhị phẩm đỉnh cấp, đối với cường giả Tông Sư đỉnh phong cũng có hiệu quả. Mặc dù không đến mức chết, lại có thể khiến cho người ta trong khoảng thời gian ngắn thể lực hoàn toàn không có, thượng thổ hạ tả, khổ không thể tả.

Ai sẽ hạ độc ở trong chén trà của hắn?

Để làm cái gì?

Hắn nhướng mày, đang muốn hỏi thăm ai động tới bộ trà của hắn, lại thấy Mạnh Đào mới đi ra, vội vã chạy tới, vẻ mặt cổ quái và bối rối.

- Liễu lão sư, không xong!

- Thế nào? Lẽ nào Lộ Trùng đã xảy ra chuyện?

Nhìn thấy được dáng vẻ của hắn, lông mày Trương Huyền nâng lên.

Để cho hắn đi tìm Lộ Trùng, hiện tại lại trở về với bộ dáng này. Chẳng lẽ gia hỏa kia không dựa theo phương pháp hắn dạy để tu luyện, không nghiêm túc tu luyện, dẫn đến xảy ra vấn đề?

Nếu thật sự ở trong lúc ngụy trang dạy dỗ học sinh xảy ra sự cố, tẩu hỏa nhập ma hoặc dạy chết...

Đừng nói là luyện đan sư nhị tinh không có cách nào sát hạch, sợ rằng đời này cũng sẽ vô duyên cùng danh sư.

Nếu như trước đây, nắm giữ Thiên Đạo Đồ Thư Quán, sát hạch hay không sát hạch danh sư, đối với hắn mà nói, không có ảnh hưởng quá lớn.

Nhưng bây giờ trước ba mươi tuổi, không đạt được danh sư cửu tinh, thai độc tiên thiên sẽ phát sinh. Không sát hạch danh sư, khẳng định không được!

Cho dù có những biện pháp khác, cũng phải tìm đến mới được...

Không tìm được, chẳng khác nào vô dụng! Hiện nay đáng tin nhất, vẫn là cái này.

Đối với những người khác, mục tiêu này thật sự quá khó khăn, có thể quyết định là không có khả năng. Nhưng với hắn mà nói, chỉ cần cố gắng tu luyện, mau chóng tìm kiếm bí tịch công pháp tương ứng, thật ra có cơ hội thành công rất lớn.

- Không phải chứ? Trong cơ thể hắn có chân khí thiên đạo của ta bảo vệ tâm mạch, lại chịu đựng qua một cửa khó khăn nhất, không có khả năng gặp chuyện không may đi?

Trước khi đi, hắn đã đặc biệt nhìn qua. Trong cơ thể Lộ Trùng có một dòng chân khí của hắn. Ngay cả cửa ải đầu tiên khó nhát cũng sống qua, cơ bản tính mạng không đáng lo. Làm sao có thể xảy ra vấn đề?

- Không phải Lộ Trùng!

Mạnh Đào lắc đầu, lập tức trên mặt lộ ra vẻ cổ quái:

- Là Tôn Thừa lão sư, hắn, hắn...

- Hắn thế nào?

Trương Huyền nhìn qua.

Vẻ mặt Mạnh Đào xấu hổ:

- Hắn, hắn rơi vào hố phân...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện