Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lâm Lang bi thương (2)


trước sau

Mà hắn chỉ là cá trong chậu bị vạ lây.

- Không được. Nếu như Lâm Lang thật sự bị giết, ta khẳng định cũng xong đời...

Trong lòng hắn phát điên, cũng biết tính nghiêm trọng của chuyện này.

Ngày hôm nay hắn đến tìm Lâm Lang, kết quả là bị người giết chết ở trong nhà vệ sinh. Tạm thời không nói đối phương sẽ không bỏ qua cho hắn, cho dù buông tha, cũng rất khó chịu được lửa giận của Lâm gia. Làm không tốt, toàn bộ Quý gia cũng sẽ bởi vậy bị huỷ diệt!

Tê trứng. Thế nào lại khiến ta gặp phải loại chuyện này... Ngươi muốn giết, cũng chờ lúc ta không có mặt hãy động thủ. Hiện tại hay rồi. Lâm Lang đi nhà vệ sinh, ta cũng đi nhà vệ sinh. Hắn một khi chết, thật sự chính là bùn vàng dính vào đũng quần, không phải phân cũng là phân...

Mấu chốt nhất chính là... Giết người thì giết người, lại đạp người vào tỏng hố phân là có ý gì?

Quý Mặc công tử chú trọng nhất là hình tượng, luôn luôn lấy dáng vẻ công tử văn nhã gặp người, dẫn tới nữ nhân hâm mộ vô số. Hiện tại toàn thân đầy mùi hôi, trang phục màu trắng biến thành trang phục màu vàng, mùi mãnh liệt còng làm cho hắn cũng sắp phun hết thức ăn vừa rồi ra ngoài...

Sắc mặt hắn tái xanh, cắn răng một cái.

- Thả Lâm thiếu gia...

Biết vị Lâm Lang này không thể chết được, Quý Mặc công tử vội vàng vọt tới trước mặt, ngăn cản ở phía trước.

Ầm!

Hắn còn chưa nói dứt lời bị đạp một cước ở trên mặt, đụng đầu vào trên tường nhà vệ sinh, miệng mũi phun ra máu.

Tuy rằng hắn không ngăn cản đối phương, chỉ có điều lại có chút thời gian, Lâm Lang cuối cùng đã tỉnh táo lại.

Cảm nhận được trên người bị trọng thương và sỉ nhục, hắn tức sắp bùng nổ mạnh.

- Ban đầu ta không muốn dùng tới thứ này. Nếu ngươi đã ép ta, ta muốn ngươi chết...

Hắn rít gào một tiếng, cổ tay lật một cái. Một vòng tròn lớn chừng bàn tay xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn.

- Trận bàn?

Thấy đối phương điên cuồng tự đắc lấy đồ ra, đồng tử Lộ Trùng co lại.

trước đây từng nghe tỷ tỷ nói qua về thứ này, Khiếu Trận Bàn!

Là ép trận pháp ở trong một cái đĩa ngọc đặc biệt, một khi kích hoạt, có thể trực tiếp hình thành trận pháp, vây khốn hoặc giết chết người. Cho dù không phải là trận pháp sư cũng có thể thi triển.

Chỉ có điều thứ này vô cùng trân quý, mỗi một cái đều có giá trị xa xỉ. Toàn bộ Thiên Vũ vương quốc, cũng không lấy ra được mấy cái.

Lâm Lang thân là trận pháp sư nhị tinh, phụ thân là hội trưởng nghiệp đoàn trận pháp sư, tỷ tỷ còn là thái tử phi của Hiên Viên vương quốc. Vì bảo toàn tính mạng, trên người hắn có mang theo một cái, cũng không nghĩ sẽ dùng.

- Không tốt!

Biết trận bàn một khi khởi động, sẽ có trận pháp lập tức bao phủ xung quanh.

Tuy rằng uy lực của trận bàn, không bằng trận pháp bố trí đi ra, nhưng vây khốn loại người đối với trận pháp một chữ cũng không biết như hắn, khẳng định không có bất cứ vấn đề gì.

Một khi bị vây khốn, không giết được Lâm Lang là chuyện nhỏ, sau này lại muốn báo thù, khẳng định không có cơ hội.

Vì thù hận của người nhà, mình không thể chết!

- Lui!

Hoàn toàn không có chút ngừng lại, thân thể lao nhanh, phóng thẳng ra ngoài. Sau nửa hít thở, hắn đã đi tới ngoài cửa của Phỉ Thúy các.

Hắn mặc y phục sai vặt, cho dù có người phát hiện, cũng cho rằng có thể là do Lâm Lang thiếu gia an bài, không ai ngăn cản.

Oong!

Vừa rời khỏi Phỉ
Thúy các, hắn liền cảm thấy phía sau có linh khí dao động kịch liệt một hồi. Phủ đệ, kiến trúc, trước đó vô cùng rõ ràng giống như là bị một trận sương mù bao phủ.

Trận bàn đã hoàn toàn bị kích phát.

- Đi mau...

Biết lần này không có giết chết được Lâm Lang, khẳng định gây ra mối họa cực lớn, Lộ Trùng không dám dừng lại, xoay người rời khỏi đó, chỉ chốc lát biến mất ở trong tầm mắt mọi người.

Trước đây có thể từ trong sự truy sát của Lâm gia chạy trốn, hắn đã sớm học được năng lực phản truy tìm tung tích. Hắn biết làm thế nào, để không bị phát hiện.

- Thế nào lại khởi động trận pháp?

- Lẽ nào... Đã xảy ra chuyện sao?

- Đây là trận bàn thiếu gia mang theo vên người. Nguy rồi, thiếu gia đã xảy ra chuyện...

...

Lộ Trùng bên này vừa rời khỏi, Phỉ Thúy các lập tức nổ tung.

Cận vệ của Thiếu gia tất nhiên nhận ra đây là trận bàn của Lâm Lang. Có thể làm cho hắn ngay cả thủ đoạn bảo toàn tính mạng cũng thi triển ra, nhất định là gặp phải nguy hiểm cực lớn.

- Nhanh thông báo với lão gia!

Trận bàn khởi động, toàn bộ Phỉ Thúy các đều bị bao phủ ở trong trận pháp. Không ít hộ vệ, đối với trận pháp một chữ cũng không biết, không dám đi lại.

Chỉ có điều, bọn họ cũng có phương thức đưa tin đặc biệt. Thời gian không lâu, gia chủ Lâm gia Lâm Nhược Thiên nhận được tin tức, đi tới trước mặt.

- Rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Lang Nhi tại sao lại khởi động trận bàn?

Hai mắt thâm trầm như băng, sắc mặt Lâm Nhược Thiên tái xanh.

- Tốt nhất hy vọng Lang Nhi không có việc gì. Một khi xảy ra chuyện, các ngươi đều phải chôn cùng hắn...

Lạnh lùng liếc mắt nhìn rất nhiều hộ vệ, Lâm Nhược Thiên đi nhanh đi về phía trong.

Hắn là trận pháp sư tam tinh, trận bàn này tuy rằng vẫn bao phủ, khiến người ta khó có thể nhận ra phương hướng, nhưng đối với hắn mà nói, không tính là gì cả.

Đi vào Phỉ Thúy các, đi về phía phương hướng trung tâm của trận pháp, thời gian không lâu đi tới trước nhà vệ sinh.

- Tại sao lại ở nơi này?

Vẻ mặt Lâm Nhược Thiên nghi ngờ.

- Nhanh đi tìm thiếu gia ra...

Hắn phân phó một tiếng. Mấy tên hộ vệ vội vàng chui vào.

Một lát sau, bọn họ lại đưa ra một người gương mặt sưng phù, toàn thân bốc ra mùi thối.

Thấy rõ bộ dáng của đối phương, Lâm Nhược Thiên bị dọa cho giật mình.

Hắn cũng có phần t không nhận ra được.

Lâm Lang mở chỗ này không phải là nơi uống rượu ăn cơm sao? Thế nào... hắn rơi vào nhà vệ sinh?

- Rốt cuộc là ai? Điều tra cho ta. Cho dù lật trung toàn bộ Thiên Vũ vương thành, cũng phải tìm ra được cho ta...

Rất nhanh, hắn liền biết rõ tình hình. Một tiếng gào thét phẫn nộ vang tận mây xanh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện