Nghẹn cả buổi, Mạc Vũ mới nặn ra một câu.
Quen biết với vị Trương Sư này rất lâu, ban đầu ở Thú Đường, cũng đòi muốn xem sách.
Sau đi Hồng Liên thành, cứu chữa đại dược vương muốn thù lao chính là sách.
Hiện tại Lâm gia đều sắp đánh tới, lại còn muốn xem sách... Đây là yêu thương nhiệt tình đối với quyển sách bao nhiêu!
Thảo nào trẻ tuổi như vậy biết nhiều chức nghiệp như vậy. Có khả năng có quan hệ rất lớn đối với chuyện đọc sách này.
Trong lòng hai người miên man suy nghĩ, đều theo đuổi suy nghĩ riêng của mình.
Thật ra Trương Huyền không để ý. Không phải hắn giả vờ giả vịt, mà là Lâm gia ở Thiên Vũ vương quốc lấy thúng úp voi, đối với hắn mà nói, thật sự không tính là gì cả.
Thực lực của hắn hiện nay mặc dù chỉ là Tông Sư đỉnh phong, nhưng dựa vào Đồ Thư Quán, mắt Minh Lý và nửa bước Chí Tôn so với đều không kém nhiều!
Cho dù thực lực không bằng, phía sau còn có Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú cái này vương bài, lại cùng lắm thì... Để lộ thân phận Trương sư là được!
Thiên tài danh sư, sư huynh đường chủ Khương Thư, học sinh danh sư Dương Huyền... Có những thân phận ở đây, cho dù đối phương có lá gan lớn hơn nữa, chỉ sợ cũng không dám làm gì mình!
Cho nên... Lâm gia khiến cho đám người Mạc Thiên Tuyết kiêng kỵ không thôi, trong mắt hắn căn bản không phải là vấn đề gì lớn.
So với lãng phí thời gian, còn không bằng đi đọc sách trước thì thực tế hơn.
...
Lâm gia.
Đại sảnh rất xa hoa rộng lớn, nơi trưởng lão Lâm gia nghị sự. Bình thường những người không có nhiệm vụ không được đến gần. Cho dù trưởng lão tiến vào, cũng phải sớm xin phép. Mà giờ khắc này, dòng người xuất hiện, một mảnh hỗn loạn.
Hai người thanh niên nằm thẳng dưới đất, mặt sưng phù giống như đầu heo, chỉ từ bề ngoài đã rất khó phân biệt ra được rốt cuộc là ai.
Đó chính là Lâm Lang và Quý Mặc công tử bị Lộ Trùng điên cuồng đánh một trận.
Chuyện này tang vật trên người của hai người đã được rửa sạch. Chỉ có điều, mùi thối đã ngấm vào da, không quan tâm tắm bao nhiêu lần cũng xử lý không hết. Từng con ruồi xanh lục không ngừng bay xung quanh, giống như tìm được thức ăn ngon. Mọi người nhìn thấy cũng muốn nôn ra.
Bên trong gian phòng có vài người đáng đứng. Chính là đám người gia chủ Lâm gia Lâm Nhược Thiên.
- Lâm gia chủ, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Con ta đi một chuyến tới Phỉ Thúy các, thế nào lại biến thành như vậy?
Một trận ồn ào náo động vang lên. Một người người trung niên cao lớn đi nhanh tới, đầy lo lắng.
Gia chủ của Quý gia Quý Phong!
Đi vào đại sảnh, nhìn thấy được con trai nằm trên mặt đất giống như người chết, sắc mặt tái xanh, một ngọn lửa giận chuyển động, giống như sắp nổ mạnh.
Quý Mặc công tử đã chạy tới tìm Lâm Lang công tử nhờ biện hộ giúp, hắn có biết.
Thậm chí hắn còn mang theo sự cổ vũ. Nếu không, bị gia tộc giam cầm, hắn làm sao có thể ngồi xe ngựa dẫn theo gã sai vặt quang minh chính đại rời đi?
Vốn tưởng rằng tìm được Lâm Lang, dựa vào Lâm gia biện hộ cho, có thể đơn giản giải quyết, khiến cho con của hắn tránh được sự trách cứ. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, mọi người còn chưa gặp Trương sư, con trai đã bị đánh thành đầu heo.
Phỉ Thúy các,
sản nghiệp Lâm Lang, khu vực tiêu tiền của vương thành!
Ở chỗ này vương cung quý tộc cũng không dám làm loạn, Quý Mặc lại bị đánh hôn mê bất tỉnh, chuyện gì cũng không biết... Rốt cuộc là ai? Còn có thiên lý sao? Còn có vương pháp sao?
Quá kiêu ngạo!
- Quý gia chủ đừng có gấp. Tam trưởng lão đã dẫn người đi lùng bắt hung thủ. Chắc hẳn rất nhanh lại có kết quả!
Lâm Nhược Thiên nói:
- Hơn nữa, không chỉ con trai ngươi bị đánh, ngay cả Lang Nhi cũng bị độc thủ!
- Lâm Lang công tử cũng bị đánh?
Quý Phong chỉ nhận được tin tức con trai bị đánh, cũng không biết những chuyện khác. Hắn không nhịn được sửng sốt, vội vàng hỏi:
- Lâm Lang công tử ở đâu? Có nghiêm trọng không?
- Không phải cùng nằm với công tử nhà ngươi sao?
Sắc mặt Lâm Nhược Thiên khó coi.
Ngươi đây là ánh mắt gì vậy? Nhìn ra được con trai ngươi trọng thương. Con ta cũng nằm đó, thế nào không thấy được?
- Người này là... Lâm Lang công tử?
Lúc này mới chú ý thấy bên cạnh con trai cũng có một người đang nằm, Quý Phong bị dọa cho giật mình.
Con của hắn tuy rằng bị thương nặng, chí ít còn có thể nhìn ra dáng vẻ đại khái, mơ hồ có thể nhận ra. Nhưng vị Lâm Lang công tử này, đã bị người bị đánh cho hình dáng cũng không có, hơn nữa toàn thân bốc ra mùi thối xông lên tới trời. Nếu không phải Lâm gia chủ mở miệng thừa nhận, dù thế nào hắn cũng không ngờ được, người giống như đầu heo này... là đệ nhất công tử danh chấn vương thành.
Chỉ từ bề ngoài căn bản không nhìn ra...
- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Nuốt nước bọt, Quý Phong không nhịn được nói.
Vừa rồi hắn cho rằng có kẻ đánh con của hắn, đã là vô pháp vô thiên. Hiện tại hắn biết được, ngay cả Lâm Lang công tử cũng bị đánh, mới biết được, đã không phải là vô pháp vô thiên, mà căn bản không quan tâm trời cao đất rộng!
- Thời điểm ta nhận được tin tức qua, đã như vậy!
Lâm Nhược Thiên lắc đầu.
Tình huống cụ thể thế nào, hắn cũng không nói chính xác được. Còn phải chờ tam trưởng lão trở về, mới có khả năng xác nhận.
- Vậy... bọn họ bị thương nặng, cần phải mau chóng trị liệu...
Thấy hắn cũng không biết được rõ ràng, Quý Phong không dây dưa trong vấn đề này, vội hỏi.
- Thương thế của bọn họ rất nặng, hơn nữa có chút cổ quái. Y sư bình thường rất khó trị liệu. Ta đã mời Mộc Hoành y sư của nghiệp đoàn y sư. Dựa theo thời gian, chắc hẳn rất nhanh sẽ đến...
Lâm Nhược Thiên gật đầu.
- Ừ!
Quý Phong gật đầu.
Trong y sư, ngoại trừ Liễu hội trưởng gần đây có danh tiếng rất lớn kia, chỉ sợ cũng chỉ có Mộc Hoành y sư.
Làm hội trưởng tiền nhiệm, y sư tam tinh, cho dù địa vị rất cao, cái giá rất lớn, Lâm gia tự mình mời, hắn vẫn không dám cự tuyệt.