Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Bức tượng của Khổng sư vỡ (1)


trước sau

- Được!

Trương Huyền gật đầu.

Hắn là danh sư được trời thừa nhận, cho dù không cần tiền bối tán thành cũng không sao. Chỉ có điều nếu tới nơi đây, vừa vặn hắn cũng muốn xem thử rốt cuộc có thể thu được đối phương thừa nhận hay không.

Hai bước đi tới bồ đoàn trước mặt, hít sâu một hơi, đầu gối gập lại, quỳ xuống.

- Vãn bối Trương Huyền, bái kiến các vị tiên sư, khẩn cầu thu được tán thành!

Hắn khấu đầu hành lễ, giống hệt với Mạc Hoằng Nhất trước đó.

Mọi người đồng loạt nhìn qua. Tô sư, Lăng sư mặc dù là danh sư tứ tinh, cũng không nhịn được có chút khẩn trương, nắm đấm nhất thời xiết chặt.

Người này sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích, có lẽ lại có thể phá tan kỷ lục của Khương Tử Kiệt.

Gian phòng yên tĩnh kim rơi có thể nghe được. Bài vị ở khắp phòng, yên tĩnh ở tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, hình như không có bất kỳ phản ứng nào.

- Lẽ nào... Không nhận được một tiền bối nào thừa nhận?

Đợi một hồi, không có bất cứ động tĩnh gì, rất nhiều danh sư nhìn nhau. Mỗi người nhìn ra được sự mơ hồ từ trong mắt đối phương.

Vị Trương Huyền này liên tục phá tan nhiều kỷ lục như vậy, giảng dạy học sinh, còn đạt được độ tín nhiệm chín mươi chín, chắc hẳn là có thể nhận được không ít cường giả tán thưởng, làm sao có thể một chút động tĩnh cũng không có?

Quá khác thường.

- Bình thường thời gian uống cạn một chén trà, không có động tĩnh, đã nói rõ không có được tán thành. Hiện tại thời gian đã qua. Xem ra... Là thất bại!

Yên tĩnh một lát, Khương đường chủ tính toán thời gian một chút, đầy thất vọng.

Dựa theo thành tích của hai người, Mạc Hoằng Nhất cũng có thể làm cho một vị tiền bối tán thành. Trương sư hẳn phải có không ít cường giả công nhận mới phải. Nhưng tình huống hiện thực, lại là một chút động tĩnh cũng không có, khiến cho tâm tình của hắn không nhịn được có chút giảm sút.

- Tiền bối tán thành, không phải xem thiên phú, thực lực, mà là... xem ngươi có thích hợp làm học sinh của hắn hay không.

Một lát sau, Tô sư mở miệng:

- Có thể là thiên phú của vị Trương Sư này quá cao, khiến cho những tiền bối, đều cảm thấy áp lực!

Hiện tại cũng chỉ có giải thích này. Bằng không, ai cũng không hiểu nổi, Mạc Hoằng Nhất thiên phú yếu hơn thành công, thiên phú mạnh mẽ ngược lại thất bại.

- Đúng vậy, chắc là như vậy. Nếu không, làm sao có thể một tán thành cũng không có?

Khương đường chủ cười gượng gật đầu, đang muốn nói tiếp, lại thấy Quan phó đường chủ ở một bên, vẻ mặt sốt ruột chỉ về phía trước:

- Không đúng, mau nhìn...

Mọi người sốt ruột vội vàng ngẩng đầu. Chỉ thấy bên trong căn phòng rất nhiều bài vị, vẫn không chút động đậy, cũng không có phát sinh biến hóa.

- Quan phó đường chủ...

Khương Thư nghi ngờ nhìn qua.

- Không phải những bài vị đó. Mà là...

Sắc mặt Quan phó đường chủ nhất thời trắng bệch, môi run lên:

- Mà là... bức tượng của Khổng sư!

Mọi người sửng sốt, nhìn về phía bức tượng cao lớn ở chính giữa. Chỉ thấy bức tượng gỗ đặt ở trên mặt đất, đột nhiên... lắc một chút!

- Bức tượng lắc lư?

Lần này không chỉ những người khác kỳ quái, ngay cả Tô sư, Lăng sư cũng cảm thấy suy nghĩ không rõ ràng.

Trước đó đã thấy qua bài vị đều rơi
xuống đất, chưa từng nghe qua bức tượng Khổng sư lắc lư!

- Không phải lắc lư...

Đang thấy kỳ quái, Khương đường chủ đột nhiên nhìn ra cái gì, thét lên một tiếng chói tai:

- Trương sư, cẩn thận...

Còn chưa nói dứt lời, chỉ thấy bức tượng cao lớn của Khổng sư, “két” một tiếng đổ xuống.

Trương Huyền bái lạy dưới rất nhiều bài vị, vị trí chính là phía trước bức tượng. Một lần đổ này, lại đập tới đầu hắn.

- Ta ngất!

Đang quỳ gối tại chỗ, chờ tán thành, Trương Huyền nằm mơ cũng không nghĩ tới, một bức tượng lớn như vậy sẽ đập xuống. Sắc mặt thoáng một chút trở nên khó coi. Lúc này trốn cũng không kịp, hắn không thể làm gì khác hơn là vội vàng đứng dậy, hai tay nghênh đón.

Ầm!

Nắm đấm và bức tượng va chạm vào nhau.

Hắn là cường giả Tông Sư đỉnh phong, thân thể còn cường đại đến 9999 đỉnh. Bức tượng của Khổng sư đổ xuống, cho dù lại kiên cố nữa cũng chỉ là một bức tượng điêu khắc, làm thế nào chịu được, “ầm” một tiếng, từ trong đó nổ tung.

Xôn xao!

Trong nháy mắt bức tượng của Khổng sư bị đánh nát, rất nhiều bài vị chồng chất ở bên trong phòng, đồng thời giống như tiếng đậu xào vậy, ngã xuống. Ngay sau đó Phong Sư điện, cũng “két! két!” rung lên.

- Mau lui lại...

Sắc mặt Khương đường chủ nhất thời trắng bệch, la lên một tiếng, dẫn theo rất nhiều danh sư, lui về phía sau, lao vọt ra ngoài.

Trương Huyền cũng không dám do dự, theo sát ở phía sau, lao ra.

Mới vừa rời khỏi phòng, chỉ thấy đại điện trước mắt “ầm” một cái đổ xuống, bụi bặm bay lên. Bụi bặm từ từ bay lên, giống như sóng lớn cuồn cuộn.

- Chuyện này... Trời ạ chuyện gì xảy ra vậy?

Tất cả Khương đường chủ và mấy vị danh sư khác đều choáng váng, đồng loạt nhìn về phía người thanh niên đứng cách đó không xa, vẻ mặt vỡ mộng, hận không thể bóp chết hắn.

Người khác bái tế, hoặc là nhận được tán thành, hoặc là không nhận được tán thành. Nhưng hắn thì hay rồi, bái lạy một chút, phá hủy đi bức tượng của Khổng sư. Cái này ccòn chưa hết, toàn bộ Phong Sư điện cũng cả sụp...

Có nhầm hay không!

Khổng sư, lão sư của thiên hạ, tồn tại được người người kính nể, e sợ. Bức tượng đổ xuống, cho dù sắp đập phải ngươi, ngươi chung quy cũng nên đỡ lấy chứ? Trực tiếp giơ nắm đấm lên. Tình huống thế nào?

Động thủ đối với Khổng sư...

Cũng đủ rồi!

Rất nhiều danh sư, mỗi một cảm thấy trước mắt choáng váng. Chỉ thấy người thanh niên cách đó không xa, nhìn đống đổ nát trước mắt, không ngừng vò đầu:

- Cái này... Ta tính là được tán thành không?

Tán thành?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện