Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thất Mạch Bạo Hùng (2)


trước sau

- Mấu chốt nhất chính là, loại này lực lớn vô cùng. Tuy chỉ có nửa bước Chí Tôn, nhưng lực lượng chân chính sợ rằng đã vượt qua vạn đỉnh!

- Ừ, trong cơ thể Thất Mạch Bạo Hùng chỉ có bảy kinh mạch, thoạt nhìn ít, nhưng cũng chẳng khác nào cho bọn chúng ưu thế tự nhiên. Kinh mạch ít cũng lại càng lớn hơn, lực lượng mạnh hơn. Nếu không động tác của bọn chúng chậm chạp, tốc độ không nhanh, tuyệt đối là man thú cấp Chí Tôn, mà không phải phân loại thấp hơn một cấp bậc!

Ngụy Dư Thanh trưởng lão gật đầu.

Thất Mạch Bạo Hùng được công nhận chính là man thú nửa bước Chí Tôn, chủ yếu bởi vì tốc độ của nó không nhanh, thực lực tổng hợp tương đương với nửa bước Chí Tôn. Nhưng nếu như nói riêng về lực lượng, cho dù Chí Tôn sơ kỳ bình thường, cũng khó có thể bằng được.

- Cửa thứ ba của mười lồng thú, vì bù đắp chỗ thiếu hụt về tốc độ của Thất Mạch Bạo Hùng, cố ý sửa lại lồng giam chật lại, người mình chắn cửa ải, vạn người không thể qua. Người khiêu chiến không có khả năng tìm khe hở chui qua. Còn muốn dựa vào phương pháp hai cửa ải vừa rồi, sợ là không thể nào!

Tạ Cửu Thần đường chủ nói.

Hai cửa ải trước, Trương Huyền này thoạt nhìn quá dễ dàng, trên thực tế bị nghi ngờ có đầu cơ trục lợi.

Đều nắm giữ chỗ thiếu hụt, vấn đề của hai loại man thú, lúc này mới một đòn tất trúng, mới thuận lợi hoàn thành.

Mà cửa thứ ba, rõ ràng tình huống không giống vậy. Chỗ khiêu chiến chật hẹp vô cùng, né tránh xê dịch cũng khó khăn, Thất Mạch Bạo Hùng nhất định sẽ che giấu chỗ thiếu hụt ở sau lưng, khiến cho ngươi công kích không được. Cho dù thủ đoạn nhiều hơn nữa, cũng chỉ có thể đối đầu cứng đối cứng.

Nếu như thực lực tương đồng ngược lại cũng thôi. Cao hơn một cấp, còn phải muốn đối phó với hai con...

Độ khó không phải lớn bình thường.

Có thể nói gần như không có hy vọng chiến thắng gì.

...

- Chắc hẳn... hắn phải dừng lại ở chỗ này!

Nắm đấm Giang Nam Bình đang xiết chặt chậm rãi buông ra.

Một chiêu khiến Hổ Đầu thú khiếp sợ đến mức giả chết tránh né, cũng cho hắn chấn động rất lớn.

Nhưng Thất Mạch Bạo Hùng và Hổ Đầu thú không giống nhau.

Liều chết trấn thủ ở trong lối đi chật hẹp, hoàn toàn không thể mưu lợi được, chỉ có thể dung lực lượng cứng rắn đập tới.

Chỉ cần lực lượng không đủ, thua... là tất nhiên.

Từ khi người thanh niên này mới vừa mới cùng Tật Phong Lang chiến đấu, có thể thấy được, hắn cực kỳ am hiểu tốc độ. Người tu luyện loại này, trên phương diện lực lượng rất nhiều chỗ đều bị thiếu hụt.

Giống như chiếc gương phản chiếu ngược lại, ngươi không có khả năng chỗ nào cũng có lợi.

- Muốn khiến cho Thất Mạch Bạo Hùng thần phục, Chí Tôn sơ kỳ cũng làm không được. Hắn... khẳng định không ngăn cản được!

Ngụy Hữu Đạo cũng có quan điểm tương đồng.

Nếu như nói cửa thứ hai cùng Hổ Đầu thú chiến đấu, là nguy hiểm đáng sợ, vậy cửa này, chính là tuyệt vọng!

Sẽ cho ngươi biết, rõ ràng động tác của đối phương không nhanh, nhưng không có bất kỳ khả năng chiến thắng nào.

- Lại xem hắn dùng binh khí gì!

Giang Nam Bình lên tiếng.

Cửa này, bởi vì đối đầu là man thú có lực lớn vô cùng, có thể cho phép sử dụng binh khí.

Có thể lựa chọn binh khí cũng có kỹ xảo. Nếu như quá dài, nơi chật hẹp, khó có thể thi triển, ngược lại sẽ trở thành gánh nặng. Quá ngắn, đối đầu với man thú
có thân thể to lớn như thế, lại không có tác dụng gì, khiến người ta rầu rĩ.

Lựa chọn không tốt, chẳng khác nào hoàn toàn buông tha.

- Đã đi tới trước giá binh khí. Ta đoán hắn sẽ phải lựa chọn búa lớn các loại, rất nặng lại dễ dàng thi triển...

- Ta cảm thấy chắc là đoản kiếm sắc bén các loại, sử dụng đơn giản dễ dàng...

Mắt hai người nhìn chăm chú qua, trong miệng nói ra suy nghĩ. Còn chưa nói dứt lời, tất cả đều sửng sốt.

Chỉ thấy người thanh niên phía dưới đi tới trước cái giá binh khí, hình như không thấy được thứ mình cần, nhấc chân đi tới, cái gì cũng không chọn.

- Không chọn? Có ý gì? Sẽ không phải... là muốn tay không cùng Thất Mạch Bạo Hùng tranh đấu chứ?

- Tay không? Người này không điên chứ?

Đây chính là Thất Mạch Bạo Hùng lực lớn vô cùng. Dựa binh khí đánh kỹ xảo cùng đối phương, có lẽ còn có thể thắng... Tay không, đánh như thế nào?

Điều này lại giống như cầm trứng gà đập tảng đá, quả thực là đâm đầu vào chỗ chết!

- Bắt đầu rồi... Hiện tại còn muốn chọn, cũng đã muộn...

Bọn họ đang kinh ngạc, lại thấy người thanh niên đã đi tới phạm vi của hai con Thất Mạch Bạo Hùng.

Gào! Gào!

Hai tiếng rít gào phẫn nộ, hai con man thú cực lớn, ngăn cản chặt chẽ lồng sắt chật hẹp, khí thế hung hăng nhìn lại, hình như muốn xé nát hắn.

- Thất Mạch Bạo Hùng, không chỉ lực lớn vô cùng, phòng ngự cũng vô địch. So với Hổ Đầu thú cũng không kém hơn. Hơn nữa lại đặt ở loại địa phương chật hẹp này... Cửa ải này quả thật rất khó!

Trương Huyền nhìn về phía trước.

Trong kiến thực hắn học tập qua, miêu tả đối với loại man thú này không dưới mấy vạn chữ, biết man thú này đáng sợ và cường đại.

Nếu như không tu luyện qua Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai, gặp phải, sợ rằng thật sự rất khó giải quyết. Mà bây giờ, ngược lại cũng không tính là gì cả.

Về phần binh khí...

Hắn có học qua thương pháp, kiếm pháp, đao pháp, đều quá mức sắc bén. Nếu chẳng may làm không tốt giết chết, Thú Đường còn không cùng mình liều mạng sao?

Man thú cấp bậc nửa bước Chí Tôn, cho dù ở Thú Đường tại Hiên Viên vương quốc, cũng không phải một trảo nắm được một đám lớn.

- Được rồi, động tác của chúng ta cũng nhanh một chút. Ta còn muốn kiếm thêm chút máu linh thú...

Lắc đầu, không đợi đối phương đi qua, Trương Huyền tiến lên trước, thân thể thoáng lắc một cái, đã đi tới trước mặt một con Thất Mạch Bạo Hùng, hai tay ôm lấy cái chân lớn bằng cái đầu của con man thú này.

- Lên!

Hắn hét lớn một tiếng, ném nó lên.

- ...

- Đây là đấu pháp gì?

Đám người Ngụy Hữu Đạo, Giang Nam Bình, Tạ Cửu Thần đường chủ, Ngụy Dư Thanh trưởng lão, đồng thời đứng ngây ra tại chỗ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện