- Chân?
Trịnh hội trưởng, Vương Hạo Huân đồng thời sửng sốt, đầy mơ hồ. Có phương pháp phá trận nào là “chân” sao?
- Đúng. Từ cửa thứ nhất đến cửa thứ tư, gặp phải trận pháp, một cước một, sau đó, sau đó, lại... qua cửa ải!
Học trưởng nói.
- Một cước một? Ý của ngươi là... sử dụng chân đá, phá trận pháp?
Trịnh hội trưởng, Vương Hạo Huân thiếu chút nữa thì lập tức nôn ra máu.
- Đúng!
Học trưởng gật đầu.
Hai đại trận pháp sư tứ tinh đưa mắt nhìn nhau.
Đúng? Đúng muội ngươi à!
Còn có loại phương pháp phá trận này sao? Thế nào chưa từng nghe nói qua?
- Học trưởng nói không sai. Hắn là một cước một. Hai chúng ta cũng tận mắt nhìn thấy...
Thấy hội trưởng và lão sư không quá tin tưởng, hai người học đệ tiến lên chứng minh.
- Có phải là hắn vận khí quá tốt, gặp phải trận pháp cũng tương đối nông cạn đơn giản hay không?
Thấy tất cả đều nói như vậy, Vương Hạo Huân biết chắc hẳn không phải là lời nói dối, không nhịn được nói.
Xông vào trận hải, kích hoạt trận pháp là ngẫu nhiên. Bởi vậy, vận khí sẽ chiếm một phần rất lớn. Thông qua bốn cửa ải nhanh như vậy, hoàn toàn không có chút dừng lại, sẽ không phải gặp phải trận pháp đều yếu nhất trong cùng cấp bậc, giải quyết tương đối dễ dàng chứ?
- Vận khí tốt?
Ba người đồng thời co rút:
- Lại chưa thấy qua... người xui xẻo như vậy! Cửa thứ nhất, gặp phải Vân Hải Khốn trận. Sau đó cửa thứ hai là Huyễn trận. Cửa thứ ba là Thanh Hồng Phi Hoa trận...
- Vân Hải Khốn trận? Huyễn trận?
- Thanh Hồng Phi Hoa trận?
Chỉ nghe ba cửa ải đầu, hai vị trận pháp sư tứ tinh thiếu chút nữa thì ngã xuống đất.
Đây đều là trận pháp vô địch nhất trong cùng cấp bậc. Một người đồng thời gặp phải, thật hay giả vậy? Phải có bao nhiêu xui xẻo mới có khả năng xui xẻo như vậy?
Mấu chốt nhất chính là, gặp phải những trận pháp này, còn có thể thông qua cửa ải nhanh như vậy? Thậm chí còn có thời gian phá hỏng đại trận duy trì nghiệp đoàn vận chuyển...
- Cửa thứ tư là cái gì?
Trịnh hội trưởng vội vàng nhìn qua.
Có phải là cửa thứ tư tương đối đơn giản hay không?
- Nếu như ta không nhìn lầm, chắc là... Túy Tâm Mê Sát trận!
Học trưởng nói.
- Túy Tâm Mê Sát trận... Trận pháp tứ tinh đỉnh phong do Mê trận, Sát trận dung hợp thành?
Trịnh hội trưởng thất thanh.
Còn tưởng rằng ba cửa ải trước đủ xui xẻo, cửa ải cuối cùng vận khí sẽ tốt hơn một chút. Không nghĩ tới gặp phải cái này!
Đây tuyệt đối được cho là trận pháp kinh khủng nhất trong trận hải.
Trận pháp bình thường, hoặc là Mê trận, hoặc là Huyễn trận, Sát trận, Khốn trận... Cơ bản đều chỉ có một. Cái này, lại dung hợp Mê trận, Sát trận làm một.
Cũng chính là rơi vào trong đó, trước hết khiến ngươi bị mê hoặc, sau đó... loại bỏ.
Loại trận pháp đáng sợ này, hắn rơi vào trong đó, cũng khó bảo đảm có thể còn mạng sống. Đối phương không chỉ không có việc gì, còn muốn phá trận pháp, tiện thể... tiêu diệt luôn đại trận của nghiệp đoàn...
Có cần hung ác như vậy hay không?
- Đúng vậy, sau khi rơi vào trận pháp, ta thấy thần trí của hắn chịu ảnh hưởng, còn tưởng rằng không có cách nào phá giải. Kết quả... liên tục hai cước, Túy Tâm Mê
Sát trận tan vỡ. Ngay sau đó... đại trận duy trì nghiệp đoàn cũng bị phá. Không có cách nào tiến hành sát hạch, chúng ta không thể làm gì khác hơn là rời khỏi đó...
Học trưởng giải thích.
- Trận pháp tứ cấp đỉnh phong, ngũ cấp cũng có thể sử dụng chân phá hỏng?
Trịnh hội trưởng, Vương Hạo Huân cảm thấy nhân sinh quan, giá trị quan của bản thân mình hoàn toàn đổ nát.
Tái các chủ ở một bên cũng che trán.
Vốn tưởng rằng Trương sư qua, sẽ yên tĩnh một ít, không khoa trương giống như Lưu Thương Khúc Thủy vậy... Xem ra, ý nghĩ này vẫn quá ngây thơ rồi.
Người này đi tới tơi nào, không làm ra vài chuyện, thì không cam lòng!
Mọi người chấn động kinh ngạc thì chấn động kinh ngạc, u oán thì u oán, lại thấy nhân vật chính xoay quanh trong đầu bọn họ, từ hành lang đi ra.
Thật ra thời khắc này, trong lòng Trương Huyền cũng có chút khẩn trương.
Đối với hắn mà nói, ba cửa ải đầu vô cùng đơn giản, thậm chí cũng không cần Đồ Thư Quán, mắt Minh Lý chiếu một cái, dễ dàng tìm được chỗ cốt lõi trận pháp vận chuyển, một cước đạp cho nó dừng lại. Nhưng cửa ải cuối cùng lại không dễ dàng như vậy.
Mê Sát trận Tứ tinh đỉnh phong, nếu không phải mức độ tâm cảnh của hắn đạt được 12.0, có thể so sánh với danh sư tứ tinh, sợ rằng vừa tiến vào trong đó đã bị hoàn toàn mê huyễn, chết cũng không biết chết như thế nào.
Thời khắc mấu chốt, hắn vận dụng lực lượng Đồ Thư Quán, tìm được hai nơi thiếu hụt.
Lúc đó biết quá mức nguy hiểm, hắn không kịp phân tích ngọn nguồn sự việc ra sao, xông lên một cước một, đá cho hai trận pháp đều dừng lại, lúc này mới tránh thoát một kiếp.
- Xem ra sau này vẫn không nên đi trêu chọc trận pháp đã ngoài tứ cấp...
Nghĩ đến việc vừa trải qua, hắn vẫn cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Vừa rồi, nếu không phải mức độ tâm cảnh cao, khẳng định hắn đã sớm bị mê hoặc, sau đó bị giết chết.
Một trận pháp tứ tinh lại đáng sợ như thế. Cao cấp hơn, chẳng phải càng lợi hại hơn sao?
Vốn tưởng rằng có mắt Minh Lý, Thiên Đạo Đồ Thư Quán, trận pháp đối với hắn mà nói chính là trang trí. Hiện tại xem ra, không đơn giản như vậy.
Trận pháp lợi hại, còn không có đợi ngươi phản ứng, lại giết chết ngươi. Thủ đoạn lớn hơn nữa, biết nhiều chỗ thiếu hụt hơn nữa, cũng vô ích.
- Trương sư, ngươi... đã phát tất cả trận pháp?
Làm ra quyết định, hắn đã thấy Trịnh hội trưởng, Tái các chủ đi tới, vẻ mặt kính nể, e sợ.