Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Phương pháp trị liệu đánh ngất chữa trị (2)


trước sau

Vốn tưởng rằng, đường chủ đời này ở trên phương diện binh khí, lại không có cách nào thăng cấp. Nằm mơ cũng không nghĩ tới, hôn mê một chút, bị đâm mấy châm, sau đó không phải Đại Nhật Cầm Hải Thủ, chính là chân ý của binh khí... Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

- Nội thương của ta... tốt rồi?

Hồ trưởng lão nhìn ra, Hàn đường chủ làm sao không hiểu rõ, vội vàng nhìn về phía người thanh niên cách đó không xa.

- A, thấy ngươi có vấn đề, tùy tiện trị một chút, không cần lại thêm tiền!

Trương Huyền tùy ý khoát tay áo.

Vừa rồi đối phương thi triển võ kỹ, trong đầu đã sớm hình thành sách. Sở dĩ giả vờ giả vịt sờ lên một cái, sau đó lại đánh cho hắn ngất, chính là không muốn để cho bí mật chân khí thiên đạo bị lộ.

Trong đầu hình thành sách, nội thương của đối phương cũng xuất hiện. Nếu chữa thương, tất nhiên phải trị tốt, không thể chỉ chữ trị phân nửa.

Nói trắng ra là một dạng trước đây hắn đã chữa trị không ít người, kinh mạch bị kịch độc làm bế tắc.

Chân khí thiên đạo vừa niệm là thuốc, vừa niệm là độc, giải quyết cái này đơn giản đến cực điểm.

- Thuận tiện...

Viền mắt nhất thời đỏ lên, Hàn đường chủ thiếu chút nữa phát điên rồi.

Nội thương này của hắn, tìm người nghiệp đoàn y sư khắp Vạn Quốc Thành, cũng không có cách nào. Bởi vì vào thời điểm đang thi triển chân ý của binh khí, kịch độc xâm nhập thân thể. Tuy rằng độc được giải quyết, kinh mạch lại bế tắc, cũng không có cách nào khôi phục...

Mình ngay cả nói cũng chưa từng nói qua, vị Trương sư này không chỉ hỗ trợ chữa thương, còn thuận lợi chữa trị tốt...

Có cần ác như vậy hay không?

- Hồ trưởng lão, ta... ta hôn mê bao lâu?

Đột nhiên, xuất hiện một ý nghĩ, hắn không nhịn được nhìn qua.

Chữa trị tốt tất cả thương thế trên người hắn, thậm chí ngay cả nội thương cũng tìm được, trị liệu hoàn tất, chắc hẳn là tốn thời gian lâu.

Một canh giờ? Hai canh giờ?

Thậm chí... một ngày?

- Bao lâu? Từ khi bị đánh ngất đến bây giờ... chắc khoảng một phút!

Hồ trưởng lão tính một chút.

- Một phút?

Hàn đường chủ thoáng lảo đảo một cái.

Hắn tỉnh chí ít cũng nửa phút. Nói cách khác... Từ khi hôn mê đến khi đối phương chẩn đoán bệnh chữa trị tốt thương thế, tối đa... nửa phút?

Nhìn thế nào?

- Có thể chữa trị tốt thương thế của ta, tất nhiên cũng có thể trị hết cho bọn họ...

Cố nén khiếp sợ và kích động trong lòng, ánh mắt nhất thời sáng lên, Hàn đường chủ vội vàng nhìn về phía trước:

- Trương sư, Hồ trưởng lão bọn họ đều vì chuyện của ta bị thương, hy vọng có thể ra tay trị liệu, ta vô cùng cảm kích...

Mấy vị trưởng lão này, cũng là vì hắn biến thành như vậy. Thương thế của hắn tốt, tất nhiên sẽ không trơ mắt nhìn mọi người toàn thân vẫn đau xót.

- Thiếu gia nhà chúng ta là y sư lợi hại, ra tay chữa bệnh, là cần tiền khám bệnh...

Tôn Cường bước lên trước.

- Cái này ta biết...

Hàn đường chủ liền vội vàng gật đầu, cổ tay lật một cái, lấy ra mấy nghìn khối linh thạch thu hút yêu thần thú trước đó. Trước mắt xuất hiện linh khí trong suốt sáng chói, giống như nước thủy triều.

Những linh thạch này tuy rằng trân quý, nhưng so với tính mạng của một đám bằng hữu cũ, không đáng kể chút nào.

- Được rồi!

Bàn tay phủ lấy linh thạch thu vào chiếc nhẫn trữ vật, Trương Huyền nhìn về phía Hồ trưởng
lão trước:

- Phương pháp ta chữa bệnh, ngươi vừa rồi chắc hẳn đã nghe nói!

- Nghe được!

Hồ trưởng lão liền vội vàng gật đầu:

- Ta biết nên làm như thế nào...

Nói xong hắn xoay người nhìn về phía yêu thần thú:

- Tới đánh ta đi, dùng sức đánh ta đi! Ta chịu được...

- ...

Mọi người.

Trương Huyền thoáng lảo đảo.

Em gái ngươi, chỉ cần ngươi ngất xỉu là được, làm gì nói với một linh thú sắc tình như thế?

- Khụ khụ, thật ra không cần nó động thủ. Bản thân ngươi ngất xỉu cũng được. Chỉ cần là đã bất tỉnh, ta có thể trị liệu!

Cố nén kích động muốn nôn ra máu, Trương Huyền nói.

- Chỉ cần ngất đi là được?

Hồ trưởng lão sửng sốt. trước mắt Hàn đường chủ tối sầm.

Sớm biết rằng đơn giản như vậy, làm gì phải bảo nó ra tay, thiếu chút nữa thì một cánh đánh ta tắt thở...

- Được rồi!

Xác nhận phương pháp trị liệu, Hồ trưởng lão cũng không do dự nữa, cắn răng một cái, bàn tay vươn ra, lại vỗ xuống trán.

Bịch!

Trước mắt tối sầm, hắn hôn mê bất tỉnh.

Trương Huyền đi tới trước mặt. Một lát sau, người này tỉnh lại, nhảy lên một cái, hai mắt tỏa ra ánh sáng.

- Tới lượt ngươi!

Chữa trị xong cho Hồ trưởng lão, Trương Huyền đi tới trước mặt một trưởng lão khác.

Trưởng lão này cũng thức thời, thấy hắn đi tới, không cần nhiều lời, trực tiếp đánh về phía trán.

...

Vì vậy, đám người Triệu Phi Vũ thấy được một cảnh tượng rất quỷ dị. Mỗi một thuần thú sư Hóa Phàm tứ trọng danh tiếng chấn động Vạn Quốc Thành, thấy hắn đi tới trước mặt, lập tức vỗ trán ngất đi...

Sau đó, bị đâm mấy châm, vui vẻ, hưng phấn không kìm chế được...

- Nhanh như vậy sao?

Hàn đường chủ lúc này mới nhìn rõ phương pháp và tốc độ chữa bệnh của đối phương, cổ họng chợt khô khốc.

Tuy rằng trước đó đã nghe nói đối phương trị liệu nhanh, nhưng tận mắt nhìn thấy được, hắn vẫn là bị dọa sợ đến mức sắc mặt xám ngắt.

Hắn tính toán một chút, từ khi các trưởng lão ngất xỉu, sau đó đến rút ra ngân châm, tổng cộng không đầy hai mươi lần hít thở...

Không đến hai mươi lần hít thở, chữa trị xong thương thế nặng như vậy, còn làm cho hắn đứng dậy, hành động như bình thường, khôi phục thực lực...

Y sư hắn không hiểu nhiều, nhưng phương diện thuần thú hắn lại biết rất rõ. Một tiếng quát lớn, khiến yêu thần thú cam tâm tình nguyện thuần phục, bảo ăn cỏ liền ăn cỏ. Sợ rằng thực lực, chí ít đạt tới... ngũ tinh!

Thuần thú sư ngũ tinh, vô cùng có khả năng còn là y sư ngũ tinh... Người này rốt cuộc từ đâu xuất hiện?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện