Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ruộng thuốc (2)


trước sau

Xem ra cái Địa Mạch Linh Đằng này xuất hiện vấn đề, còn muốn lớn hơn so với trong tưởng tượng.

Còn không có hoàn toàn đi tới ruộng thuốc, đã có thể nhìn thấy được tử khí này. Nếu thật sự đi tới trước mặt, chẳng phải càng rõ ràng hơn sao?

Dựa theo mật độ tử khí tính toán, không trị liệu đúng lúc, sợ rằng ngay cả thời gian một năm cũng không sống nổi.

- Thật nhiều dược liệu, thật lợi hại. Nhà chúng ta vừa so sánh, cái gì cũng không tính...

- Thảo nào vẫn nói dược liệu của chỗ Tiết vườn chủ lại rất đáng giá. Trướcđó ta còn không tin, hiện tại xem ra, quả nhiên là như thế!

- Bên trong vườn thuốc của Tiết vườn chủ, chí ít từng năm mươi năm không bán ra, thể loại phong phú, niên đại đã lâu. Thứ tốt tự nhiên phải nhiều.

Trong tiếng nói chấn động kinh ngạc của mọi người, bọn họ tự nhiên đi tới ruộng thuốc.

Ruộng thuốc trước mắt lớn chừng mấy trăm mẫu, liếc mắt không nhìn thấy được điểm cuối, trồng đủ loại dược liệu. Mỗi một gốc đều tản ra linh khí nồng đậm, cho người ta một loại cảm giác sảng khoái.

- Đây là cỏ Địa Linh? Hoa Trầm Mặc? Cỏ Dã Xuyên Kim Ngân... Mấy thứ này, ở bên ngoài đều có giá rất cao, hơn nữa có tiền cũng không mua được. Ở đây tự nhiên nhiều như vậy...

Lư Trạm cũng chấn động kinh ngạc, miệng khó có thể khép lại.

Dược liệu ở đây, không chỉ chủng loại nhiều, hiếm thấy cũng nhiều. Rất nhiều dược liệu trăm kỳ ngàn quái, tranh nhau khoe sắc, cho người ta một loại thẩm mỹ đặc biệt.

- Các vị, trước mặt chính là căn bản của vườn thuốc chúng ta, Địa Mạch Linh Đằng!

Dọc theo đường nhỏ trong đồng ruộng, đi một hồi, Tiết vườn chủ chỉ tay về phía trước.

Thuận tay phương hướng ngón tay của nàng nhìn lại, quả nhiên thấy một dây leo cực lớn đứng sừng sững ở chính giữa ruộng thuốc, cành lá sum xuê, đường kính lớn chừng bảy, tám thuớc.

Dây leo lớn như vậy, không ít người cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, không nhịn được trên mặt đầy vẻ chấn động kinh ngạc.

Chỉ có điều, bọn họ lập tức cũng phát hiện ra điểm không thích hợp. Tất cả lá trên dây leo lớn này đều có chút úa vàng, xem ra bất cứ lúc nào cũng sẽ chết héo.

- Dây leo này có chút không kiên trì nổi...

- Tại sao có thể như vậy được? Dây leo lớn như vậy, làm sao có thể chết héo?

- Kỳ quái...

...

Tất cả mọi người là vườn chủ, hoặc người của thế gia trồng thuốc, hiểu biết đối với dược liệu rất nhiều. Nhìn thấy được dây leo khổng lồ như vậy dần dần sắp chết, toàn bộ mọi người cũng không nhịn được kinh ngạc kêu lên.

- Mọi người thấy không sai. Gốc cây Địa Mạch Linh Đằng này quả thật đã sắp chết. Ta đã nghĩ qua rất nhiều phương pháp, bây giờ vẫn không có biện pháp nào tốt. Lúc này mới mời mọi người đi theo, xem có thể nghĩ ra phương pháp tốt hay không!

Ánh mắt Tiết vườn chủ ảm đạm xuống.

Địa Mạch Linh Đằng là căn cơ của một vườn thuốc. Một khi nó chết, những dược liệu này không bao lâu sẽ đều héo rũ, lại không có phong cảnh như mắt trước nữa!

- Địa Mạch Linh Đằng xuất hiện loại tình huống này, Tiết vườn chủ cũng không có cách nào, chúng ta chỉ sợ cũng không biện pháp gì tốt!

Một lão già nhìn một hồi, không nhịn được nói.

Lời của hắn, khiến cho những người khác đều có chút tán thành.

Tiết vườn chủ có thể bồi dưỡng được nhiều dược liệu như vậy, nói rõ trong con đường trồng dược liệu, xem ra cực cao thâm. Đến nàng cũng không có cách nào, mọi người còn không bằng nàng, làm sao có khả năng giải quyết?

- Cũng đừng nổi giận. Nhiều người lực lượng lớn, có thể lại có người nghĩ được biện pháp tốt. Đây cũng là mục đích Tiết vườn chủ tìm chúng ta tới!

Thấy tinh thần mọi người có chút giảm sút, một lão già mở miệng.

- Lư lão nói không sai!

- Một người chung quy biện pháp có hạn. Mọi người chúng ta cùng nhau nghĩ, có lẽ lại có thể có phương pháp giải quyết!

- Chúng ta tuy rằng không biết phương pháp bồi dưỡng Địa Mạch Linh Đằng, nhưng đều cả đời giap tiếp với dược liệu, luôn luôn có chút kinh
nghiệm và thủ đoạn của riêng của mình không muốn cho người biết. Nếu thật sự không được, tất cả đều thi triển ra, có lẽ lại có thể chữa trị tốt!

- Chỉ cần là dược liệu, luôn luôn có phương pháp giải quyết!

...

Nghe được lời của lão già, mọi người phục hồi lại tinh thần.

Tiết vườn chủ cho ra thù lao thật sự quá lớn. Không ai muốn buông tha cơ hội tốt như vậy.

Tuy rằng không biết biện pháp của mình có có tác dụng hay không, nhưng... nếu chẳng may thành công?

- Người này chính là gia gia ta, gia chủ đương nhiệm Lư gia!

Nhìn thấy được bởi vì Lư lão nói một câu, mọi người đang ở trạng thái giảm sút lại có ý chí chiến đấu thiêu đốt, Lư Trạm giới thiệu với Trương Huyền.

- Ừ!

Trương Huyền gật đầu, cũng không nhiều nói, mà cẩn thận quan sát dây leo trước mắt.

Dây leo cực lớn, chỉ phần lộ ở bên ngoài lại bao trùm mấy trăm thước. Rễ cây trong lòng đất lại càng không biết lan tràn ra rộng tới mức nào.

Thực vật kỳ quái như vậy, trước đây hắn chưa từng thấy qua. Không thể không nói, thế giới to lớn không thiếu những điều kỳ lạ.

Mắt Minh Lý chiếu xuống, tất cả cành lá, kinh mạch của dây leo xuất hiện ở trong phạm vi tầm nhìn.

- Không đúng...

Nhìn một hồi, hắn nhăn mày lại.

Mắt Minh Lý có thể quan sát kỹ càng tỉ mỉ ra quá trình sinh trưởng của cái cây lớn này, cũng tiến hành phân tích phán đoán. Tuy rằng không bằng Thiên Đạo Đồ Thư Quán, nhưng cũng có thể đủ để nhìn ra một vài vấn đề và mấu chốt.

Dựa theo đạo lý, cây đại thụ này cành lá khô vàng, rũ xuống sắp chết, chắc hẳn là sinh bệnh, hoặc trong cơ thể có sinh trùng. Nhưng... loại tình huống này hoàn toàn không phát hiện ra.

Nói cách khác... chỉ gốc cây Địa Mạch Linh Đằng này khỏe mạnh vô cùng, hoàn toàn không có chút bệnh trạng... Nhưng toàn thân lại tản ra tử khí. Xem ra, sống không được mấy ngày!

Điều này lại giống như một nam tử thân thể khỏe mạnh cường tráng, kiểm tra thế nào chưa từng có bệnh, thân thể lại suy yếu, đứng lên cũng không đứng nổi, khiến người ta không hiểu nguyên nhân.

Thảo nào vị Tiết vườn chủ này, trước đó đóng cửa khóa vườn, bất kỳ kẻ nào cũng không để cho tiến vào. Thậm chí minh chủ phủ cũng mua không được dược liệu... Mà giờ khắc này lại mở bữa tiệc lớn triệu tập nhiều người trồng thuốc tới như vậy, chỉ sợ cũng là thật sự không có biện pháp.

- Tiết vườn chủ, cây Địa Mạch Linh Đằng này, nàng nghiên cứu nhiều hơn so với chúng ta, lúc nào phát bệnh, sau khi phát bệnh lại là bệnh trạng gì. Nàng cũng đã sử dụng biện pháp gì để cứu chữa, có thể nói một chút cho chúng ta nghe hay không? Mọi người cũng tiện có một tham khảo?

Hắn âm thầm quan sát, mọi người cũng không nhàn rỗi. Lư lão mở miệng hỏi.

Gốc cây Địa Mạch Linh Đằng cực lớn trước mắt này, vừa nhìn cũng biết là bị bệnh. Trị liệu đối với cây cối, dược liệu, cũng giống như trị bệnh cho người, cần phải nhìn, nghe, hỏi. Hiện tại mọi người đều thấy được tình hình của dây leo. Còn cần hỏi thăm kỹ càng tỉ mỉ nguồn gốc, chứng bệnh, mới có thể kết hợp tri thức, đưa ra phương pháp trị liệu tốt nhất.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện