Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hắn là danh sư được trời thừa nhận! (1)


trước sau

Phù phù!

- Rót nước?

- Hắn bảo đường chủ rót nước?

Nghe nói như thế, khóe miệng Tô Phàm, Lăng Hằng Vũ giật một cái, đồng thời thoáng lảo đảo. Hai người đường đường là cường giả Hóa Phàm tứ trọng, thiếu chút nữa thì cùng nhau ngã xuống đất.

Vừa rồi, sau khi vào cửa, ngàn căn vạn dặn, đường chủ nghiêm túc, nói phải chú ý đúng mực, không nên đường đột... Ai biết kẻ ngu ngốc này trực tiếp hạ mệnh lệnh, giống như giáo huấn hạ nhân...

Em gái ngươi!

Ngươi đây là phát điên!

Hai chúng ta giống như cầu gia gia báo nãi nãi đích thân xin vị trí, dễ dàng sao? Ngươi không ném đi thì không được à...

Hai người nước mắt chảy ào ào, đang cảm thấy đường chủ sẽ giận tím mặt, trở mặt tại chỗ. Lại thấy đường chủ đại nhân luôn luôn nghiêm túc, vội vàng đứng lên, vẻ mặt cung kính lên tiếng:

- Vâng!

Nói xong xoay người đặt nước lên lò lửa đung nóng, lấy ra lá trà mình cất kỹ, rót đầy một chén, đưa tới.

- Mẹ nó!

- Đây... là tình huống gì vậy?

Hai vị danh sư tứ tinh, trưởng lão Hóa Phàm tứ trọng, da mặt co giật, vẻ mặt muốn phát điên.

Vị này chính là Khang đường chủ Vạn Quốc Thành nói năng thận trọng, uy danh hiển hách. Cho dù Triệu minh chủ đích thân tới, cũng không có tư cách được uống trà hắn pha. Vị Trương Sư trước mắt này, nói vô lễ như thế, đối phương không những nghe theo, còn là bộ dáng này...

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

- Là... sư ngôn thiên bẩm!

Đột nhiên, Tô sư nhớ ra cái gì đó, giống như động kinh, không ngừng run rẩy.

Giữa danh sư, tuân thủ một cách nghiêm chỉnh lời nói của đối phương, không dám vi phạm, khả năng lớn nhất chính là cái này!

Vừa rồi, trong lời nói của vị Trương sư này, ẩn chứa thiên âm, lực lượng tâm cảnh chấn động... Bởi vì không nhằm vào bọn họ, vẫn cho là đang phân tích bệnh tình. Không nghĩ tới... tự nhiên là đang thi triển thứ này!

Thi triển sư ngôn thiên bẩm đối với Khang đường chủ... Còn tự nhiên thành công!

Ta X!

Tô sư, Lăng sư nhìn nhau, từng người cảm giác tâm tư muốn chết cũng có.

Khang đường chủ lại là tồn tại mức độ tâm cảnh vượt quá 14.0, danh sư đứng đầu Vạn Quốc Thành, bị sư ngôn thiên bẩm mê hoặc. Mấu chốt nhất... thi triển thủ đoạn này, chỉ là một danh sư nhị tinh chưa đủ hai mươi tuổi... Truyền đi, tuyệt đối có thể hù chết một đám đông người.

- Ừ?

Hai người chấn động kinh ngạc, Khang đường chủ lúc này cũng kịp phản ứng, mắt thoáng cái trợn tròn, da mặt co giật, thiếu chút nữa phun ra máu tươi.

Đường đường là danh sư cường đại nhất Danh Sư Đường, tự nhiên bị một danh sư nhị tinh sử dụng sư ngôn thiên bẩm mê hoặc, cam tâm tình nguyện bưng trà rót nước...

Suy nghĩ một chút cũng cảm thấy phát điên.

Hắn đang nghĩ tiếp theo nên làm cái gì, lại thấy người thanh niên trước mắt, nhấp một ngụm trà, thản nhiên xoay đầu lại:

- Nói vấn đề thứ hai!

- Vấn đề thứ hai...

Khóe mắt Khang đường chủ giật một cái.

Vấn đề thứ nhất, đối phương trực tiếp sử dụng sư ngôn thiên bẩm, khiến cho hắn không thể làm theo ý mình. Nếu như lại hỏi một vấn đề nữa, sẽ không xuất hiện tình huống tương tự chứ?

- Không cần. Ba vấn đề, là để kiểm nghiệm ngươi có tư cách tham gia khiêu chiến
hay không. Vấn đề thứ nhất, trả lời còn hợp lý hơn so với chúng ta, đủ để nói rõ thực lực. Hai vấn đè còn lại cũng không cần nữa!

Nghiêm sắc mặt, Khang đường chủ nghĩa lớn hơn người.

Ba vấn đề thử thách, là muốn kiểm tra lĩnh ngộ của đối phương đối với danh sư. Mình tốn năm bước mới có thể giải quyết vấn đề khó khăn. Người ta một bước giải quyết được, còn sử dụng sư ngôn thiên bẩm mê hoặc mình... Chỉ dựa vào điểm ấy, lại có đầy đủ tư cách tham gia tuyển chọn!

Đã như vậy, tiếp tục hỏi thăm nữa, cũng mất ý nghĩa. Còn không bằng rộng lượng chút, để tránh một lát nữa lại bị mê hoặc, như vậy thì càng thêm mất mặt.

Vung tay lên, Khang đường chủ quay đầu lại:

- Lăng trưởng lão, ngươi lập tức qua gõ chuông tập hợp, để cho tất cả mọi người đi tới điện danh sư, tiến hành tuyển chọn!

- Vâng!

Lăng trưởng lão gật đầu, xoay người lui ra ngoài.

Một lát sau, tiếng chuông vang lớn. Chỉ cần là danh sư ở liên minh vạn quốc, nghe được âm thanh, đều phải khẩn cấp tập hợp lại.

- Người đâu, dẫn Trương sư đi điện danh sư. Ta và Tô sư lập tức tới ngay!

Nghe được tiếng chuông vang lên, biết điện danh sư rất nhanh sẽ kín người hết chỗ, Khang đường chủ khoát tay áo. Nghe được mệnh lệnh, người thanh niên giữ ở ngoài cửa đi đến, cung kính liếc mắt nhìn Trương Huyền, đi trước dẫn đường.

Biết phải đi điện danh sư tuyển chọn, Trương Huyền cũng không từ chối, đi theo ở phía sau rời khỏi đó.

Hai người vừa đi, trong phòng yên tĩnh trở lại. Chỉ còn lại có đường chủ và trưởng lão Tô Phàm.

Nhìn bạn cũ trước mắt ở chung hơn mười năm, Khang đường chủ do dự một hồi, không nhịn được nhìn qua:

- Đối với cái này Trương sư, ngươi còn có thể nói gì hay không?

- Hắn là... danh sư nhị tinh từ Thiên Vũ vương quốc đi lên, năm nay vẫn chưa tới hai mươi...

Tô sư nói.

- Ta hỏi không phải cái này!

Trước mắt Khang đường chủ tối sầm, cố nén lửa giận:

- Ta muốn tư liệu cặn kẽ, cùng với lý do các ngươi liều mạng đề cử hắn!

Hãm hại phụ thân!

Nếu như chỉ là loại lý lịch này, ngươi đường đường là trưởng lão Danh Sư Đường ở Vạn Quốc Thành, làm sao có thể ngay cả học sinh của mình cũng không đề cử, cũng muốn đề cử hắn?

Phải biết rằng Tô sư có một đệ tử, cũng đạt tới tam tinh đỉnh phong, kinh tài tuyệt diễm, không kém gì Phó Tiếu Trần.

- Điều này...

Tô Phàm có chút do dự:

- Có thể đi tới phòng cơ mật hay không!

Phòng cơ mật là một gian phòng ẩn chứa trận pháp đặc biệt, ở chỗ này bàn luận chuyện cơ mật, người lợi hại hơn nữa, cũng không có cách nào nghe trộm, nhìn lén, không cần lo lắng bí mật lộ ra ngoài.

- Đi đến đây!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện