Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ngô cung chủ động thủ (2)


trước sau

Rất mạnh!

Nhanh như vậy tu vi đã có thể bạo tăng, thế nhưng lúc trước hắn lại không nghĩ tới chuyện này.

Bất quá, dù sao chức nghiệp Vu hồn cũng đã diệt tuyệt, loại lực lượng này nếu như không cần dùng thì cố gắng không nên dùng.

Nếu không, các loại phiền phức sẽ theo nhau mà đến, phiền phức tới chết.

“Trở về!”

Tu vi đã đến cực hạn, Trương Huyền ngừng lại, hồn phách trở lại thân thể, nhẹ nhàng nhoáng một cái rồi đứng lên.

Nhìn về phía đầm nước trước mắt, đầm nước ở giữa mới vừa rồi còn Âm Dương giao hòa, lúc này đã không có gì khác biệt so với khe suối bình thường. Âm dương nhị khí ẩn chứa trong đó cứ như thế bị hắn rút sạch, tiêu hao hầu như không còn.

Hồn phách của hắn cũng lớn hơn trọn vẹn gấp đôi so với Vu Hồn sư Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong bình thường, một khi ly thể, thân cao một trượng có thừa, bình thường hai người cũng rất khó vượt được.

“Không nghĩ tới trong thời gian hơn một canh giờ mới đi ra ngoài được!”

Tính toán thời gian một chút, Trương Huyền có chút xấu hổ.

Khảo hạch ở băng hỏa phòng, trong vòng một canh giờ rời khỏi thì mới có thể có cơ hội đi vào Âm Dương đầm, bản thân hắn dằn vặt ở trong hơn một canh giờ, hiện tại coi như ra ngoài thì chỉ sợ cũng không có cách nào thông qua được.

Khang đường chủ khổ cực như vậy, tình nguyện từ bỏ cơ hội của học sinh mình để cho bản thân có cơ hội đi vào... Không biết khi nhìn thấy cảnh này, liệu hắn có thể ngất đi tại chỗ hay không.

“Quên đi, không nên nghĩ nhiều như vậy!”

Hồn lực tiến bộ nhanh, tu vi bạo tăng, lần này hắn đã rất thỏa mãn cho nên cũng không muốn tiếp tục suy nghĩ nhiều. Hồng Trần Đạp Thiên bộ vận chuyển, bàn chân đạp lên trên hư không một chút, cả người bay thẳng lên phía trên.

Tu vi chân khí mới tới Hóa Phàm nhị trọng hậu kỳ, so với lúc trước mới vừa học được chiêu này đã mạnh hơn nhiều lắm. Lúc ấy hắn chỉ có thể kiên trì mấy hơi thở ở không trung thì đã ngã xuống, mà bây giờ hắn đã có thể phi hành được mười mấy phút đồng hồ.

Chỉ là khoảng cách mấy ngàn mét mà thôi, đối với hắn mà nói, cũng không quá khó khăn.

Sau mười mấy hô hấp hắn đã lần nữa tới đến băng hỏa phòng, đi tới nơi trước đó đốt mấy lần, cơ quan nơi đó đã khép lại.

Sau khi xác nhận không sai, lúc này hắn mới sửa sang lại quần áo một chút rồi đẩy cửa đi ra ngoài.

Vừa đi ra khỏi phòng, chỉ thấy đám người Ngô cung chủ, Khang đường chủ đang gấp gáp đi tới trước cửa, xem ra chỉ cần hắn không xuất hiện nữa thì bọn họ sẽ vọt thẳng vào.

“Trương sư, ngươi không sao chứ...”

Khang đường chủ nhìn qua, vẻ mặt lo lắng.

“Không có việc gì!” Trương Huyền lắc đầu.

“Vậy ngươi...” Trong mắt Nhược Hoan công tử tràn ngập vẻ không hiểu, nếu như không còn chuyện gì, vì cái gì mà không sớm đi ra một chút chứ? Lúc này thì được rồi, đã hơn một canh giờ, đã không còn tư cách tiến vào Âm Dương đầm...

Ngô cung chủ cũng có vẻ hiếu kỳ.

Trước đó bất kể là Nhược Hoan công tử hay là Triệu Nhã, mặc dù ở trong thời gian quy định đi ra, thế nhưng lại đều có chút bối rối. Mà vị Trương sư này, không những ngay cả một chút cũng không bị tổn thương mà thậm chí ngay cả quần áo cũng bóng loáng như mới. So với lúc mới vừa đi vào cũng không có khác biệt gì cả...

Rốt cuộc đã có chuyện gì?

Loại tình huống này, bình thường sẽ chỉ xuất hiện trên người thiên tài phá vỡ huyễn cảnh, nếu không. Bản thân trầm mê vào trong huyễn cảnh, phải chịu Âm Dương chi lực công kích, coi như thân thể không ngại thì nhất định quần áo cũng sẽ không chịu nổi.

“Ồ, ta cảm thấy Âm Dương chi lực trong phòng không tồi cho nên tu luyện một cái, không nghĩ tới nhất cao hứng lại quên thời gian...”

Trương Huyền có chút xấu hổ.

Chuyện Vu Hồn sư, không thể nói ra được, bởi vậy tuy rằng lời nói ra là sự thật, nhưng đã được giản lược đi. Chỉ có điều, lời này nghe vào trong tai mọi người lại làm cho thân thể tất cả bọn họ nhoáng một cái, thiếu chút nữa đã thổ huyết.

Ở... Ở nơi khảo nghiệm người như băng hỏa phòng này tu luyện?

Người khác đi vào nơi này, vẫn nghĩ như thế nào để kiên trì mà tên này thì lại tốt. Lại còn cảm thấy đây là nơi tốt, tu luyện quên thời gian...

Thật hay giả?

“Băng hỏa phòng mang theo cơ quan đặc thù, khiến cho người ta vừa tiến vào trong phòng đã rơi vào trong huyễn cảnh... Tu luyện như thế nào được chứ?”

Ngô cung chủ nhướng mày.

“Đánh bậy đánh bạ mà thôi...” Trương Huyền lắc đầu, lại không tiếp tục nói về chuyện này nữa, hắn nói sang chuyện khác: “Ta như vậy có được xem như thông qua hay không?”

“Khảo hạch Băng hỏa phòng, trong vòng một canh giờ phải đi ra thì mới tính thông qua, ngươi... Xem như tu luyện quên thời gian, thế nhưng sau một canh giờ mới ra ngoài, cho nên cũng chỉ có thể coi như là thất bại...”

Ngô cung chủ lắc đầu.

Mặc dù nàng rất muốn để cho vị trước mắt này thành công, thế nhưng... Quy củ của Băng Nguyên cung không thể phá.

Sau một canh giờ mới đi ra, mặc kệ nguyên nhân gì thì đều coi như thất bại, không có tư cách tiến vào Âm Dương đầm.

“Được rồi...”

Trương Huyền lắc đầu.

Biết thời gian đã quá một canh giờ thì hắn cũng đã đoán được kết quả này. Chỉ có điều, đối với Âm Dương đầm, bản thân hắn cũng không có yêu cầu xa vời quá lớn. Lại thêm hồn lực có tiến bộ cực lớn, cho nên cũng không có cảm thấy có gì tiếc nuối.

“Ta tình nguyện mang danh ngạch của ta tặng cho lão sư...”

Triệu Nhã có chút nóng nảy.

“Không cần!”

Nhìn thấy nàng có dáng vẻ này, Trương Huyền khoát tay áo, nói: “Âm Dương đầm, nói ra thì cũng không có tác dụng lớn với ta. Chỉ là, ngươi có thể chất Thuần Âm, cố gắng tu luyện thì sẽ có được biến đổi kinh người.”

“Thế nhưng là...”

“Sao nào? Ngay cả lời nói của lão sư cũng không nghe
hay sao?” Trương Huyền nhíu mày một cái.

“Không phải, chỉ là...”

“Không có gì hết. Nghe ta, cùng Ngô cung chủ đi Âm Dương đầm, cố gắng tu luyện, tranh thủ kích hoạt thể chất!”

Ngắt lời nàng, Trương Huyền nhìn về phía trước rồi nói: “Cung chủ, ta đã không có tư cách đi Âm Dương đầm, ngươi mang Triệu Nhã và Nhược Hoan công tử đi qua đi, ta và Khang đường chủ ở chờ đây là được rồi...”

“Ừm!”

Thấy vị Trương sư này không có thông qua, cũng không yêu cầu nhất định phải đi qua, Ngô cung chủ nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi nói một tiếng: “Hai vị, đi theo ta đi.”

“Vâng...”

Thấy lão sư tức giận, Triệu Nhã không dám nhiều lời, lúc này lập tức đi theo phía sau Ngô cung chủ. Nhược Hoan công tử cũng đi theo sát nàng, trước khi đi hắn nhìn Trương sư một chút, trong mắt hiện lên vẻ bội phục.

Thông qua tức thông qua, không thông qua tức không thông qua, không hung hăng càn quấy, cũng không dựa vào tình nghĩa để cho Ngô cung chủ phá hỏng quy củ. Không hổ là người mà ngay cả lão sư cũng yêu thích không dứt, quả nhiên có phong độ và quyết đoán mà một danh sư nên có.

“Trương sư, cơ hội lần này... Thật là đáng tiếc!”

Thấy ba người đã rời khỏi, Khang đường chủ cũng không nhịn được nữa mà than thở một tiếng.

Âm Dương đầm, nóng lạnh xung đột lẫn nhau, đối với người tu luyện Nguyên Khí cảnh, Âm Dương cảnh có công hiệu cực lớn. Nếu không cũng không có khả năng tốn một cái giá lớn như thế, nhất định phải thông qua tuyển chọn danh sư để tới.

Vốn, hắn cho rằng nhờ vào năng lực của Trương sư, thông qua khảo hạch tuyệt đối là chuyện ván đã đóng thuyền, ai ngờ... Lại thất bại!

Nếu như có thể đi vào Âm Dương đầm, nhờ vào biểu hiện của bên trên thi đấu tuyển chọn Trương sư, lần này thi đấu danh sư nhất định sẽ trổ hết tài năng. Chỉ sợ tỷ lệ xung kích mười vị trí đầu sẽ lớn hơn rất nhiều.

Mà bây giờ... Chỉ có tu vi Hóa Phàm nhị trọng sơ kỳ, muốn thành công, gần như không có khả năng!

Trước khi rời khỏi Vạn Quốc thành, Trương Huyền đã đột phá đến Hóa Phàm nhị trọng hậu kỳ, chỉ có điều hắn luôn biểu hiện là sơ kỳ. Nếu không sẽ quá mức nổi bật. Bởi vậy, xem như là Khang đường chủ cũng không biết thực lực của hắn đã tăng lên mấy cấp nhỏ.

“Kỳ thật cũng không có gì...”

Trương Huyền khẽ ắc đầu: “ Băng Nguyên cung có quy củ của mình, thất bại thì thất bại, cũng không có gì mà xoắn xuýt. Nếu như Khang đường chủ muốn làm cho tu vi ta có tiến bộ, như vậy không bằng tìm thêm cho ta chút linh thạch trung phẩm. Ta có thể dùng... Các loại vật phẩm để trao đổi.”

Cái gì mà Âm Dương đầm, cái gì mà thiên tài địa bảo, đối với người nắm giữ Thiên Đạo công pháp như hắn, nó cũng không hữu dụng bằng linh thạch trung phẩm.

Chỉ cần có đầy đủ linh thạch, chuyện tu vi tiến bộ, đơn giản đến cực điểm.

“Linh thạch trung phẩm?” Khang đường chủ sửng sốt một chút: “Thứ này, ta có mấy viên, nếu có tác dụng với ngươi thì có thể trực tiếp tặng cho ngươi...”

Làm đường chủ Danh sư đường, những năm này hắn cũng đã gom góp tích luỹ được không ít linh thạch trung phẩm. Chỉ là, chính hắn cũng cần tu luyện, tiêu hao không ít, nếu như để cho hắn mang ra, cũng không có được mấy viên.

Nhưng... Chỉ cần Trương sư có thể lấy được thứ tự tốt trong thi đấu danh sư, coi như để hắn táng gia bại sản lại như thế nào?

Danh sư đường của Vạn Quốc thành đã mang theo quá nhiều vinh dự và tâm huyết của hắn. Nếu như có thể phá vỡ ghi chép trước kia, xuất hiện ở trong một trong mười vị trí đầu. Đừng nói là dùng tiền, coi như lập tức chết thì hắn cũng có thể thản nhiên đối mặt với tổ tiên.

“Đưa cho ta?”

Trương Huyền sững sờ, hắn lập tức hiểu rõ ý nghĩ của đối phương, trong lòng không khỏi âm thầm bội phục: “Khang đường chủ khách khí rồi. Yên tâm đi, ta cũng sẽ không lấy không linh thạch của ngươi...” "

Đối phương tiết tháo cao thượng, thế nhưng hắn cũng không có khả năng lấy không đồ vật của người khác mà không nhúc nhích.

Đang lo lắng việc khi trở lại sẽ chỉ điểm giúp hắn một chút, nghĩ biện pháp để cho hắn đột phá Hợp Linh cảnh thì đột nhiên cảm thấy có một cỗ khí tức cuồng bạo bắn lên mây xanh. Giống như có một vị siêu cấp cường giả, không nén được lửa giận. Không khống chế nổi cảm xúc mà phóng ra tu vi.

“Là Ngô cung chủ... Nguy rồi!”

Cảm nhận được cỗ lực lượng này, con ngươi của Khang đường chủ, Trương Huyền đồng thời co rụt lại.

Cỗ khí tức này, bọn hắn hết sức quen thuộc, chính là Ngô cung chủ.

Nữ tử này sao lúc này lại đột nhiên không có chút che dấu, tản mát ra cường đại khí tức như thế là muốn làm gì?

Chẳng lẽ... Muốn gây bất lợi với Nhược Hoan công tử, Triệu Nhã?

Nàng là cường giả Hóa Phàm ngũ trọng, nếu như thực sự ra tay với hai người. Coi như hai người cộng lại cũng tuyệt không có một chút năng lực chống cự nào!

Tu vi chênh lệch quá lớn!

“Đi qua nhìn một chút!”

Biến sắc, hai người hô nhỏ một tiếng rồi đồng thời bắn thẳng về phương hướng mà khí tức truyền ra.

Thời gian: 00: 04: 07

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện