Lưu Vân tông này, mặc dù chỉ là một tông môn. Thế nhưng lại có năm vị nửa bước Danh sư ngũ tinh tọa trấn. Trong duy trì bảy mươi bảy lần thi đấu danh sư thì đã có ba mươi sáu lần quán quân bị tông môn này thu về, số lượng đã vượt qua một nửa.
Mà thành tích tốt nhất của Vạn Quốc liên minh cũng chỉ là hai mươi ba, thứ năm đếm ngược mà thôi.
Khi hắn làm quốc vương thời điểm hắn đã hỏi thăm rõ ràng, bởi vì nguyên nhân như thế cho nên lúc trước Đinh Mục chuyên tâm muốn bái vào Lưu Vân tông.
“Chỉ cần bọn hắn chịu ra tay, đừng nói là báo thù, coi như để cho ta trở thành minh chủ liên minh thì nhất định cũng không phải là vấn đề gì quá lớn!”
Hai mắt hắn sáng lên.
Nếu như có thể làm cho Lưu Vân tông chịu ra tay, đừng nói là báo thù, coi như lên làm minh chủ liên minh cũng không phải là chuyện lớn gì cả.
“Chỉ là ta chỉ là con sâu cái kiến, muốn để cho bọn hắn ra tay, nếu không có thứ đủ đánh đổi thì nhất định sẽ không được.”
Đinh Hồng cũng biết, thế lực đối phương lớn như thế, không có khả năng vô duyên vô cớ hỗ trợ hắn. Nếu không có đủ lợi ích mà muốn hỗ trợ thì quả thực là nằm mơ.
Huống chi, muốn đối phó với Trương Huyền thì nhất định phải là thế lực hơn Danh sư đường của Vạn Quốc thành. Nhưng người t không có khả năng bởi vì hắn mà đi đắc tội với thế lực tương đồng.
Trước kia hắn là Hóa Phàm cảnh nhất trọng, có lẽ người ta còn nể mặt một chút. Bây giờ tu vi đã giảm lớn, chỉ có Chí Tôn cảnh, loại thực lực này ở trước mặt các thế lực lớn, không được coi mạnh hơn bao nhiêu so với con kiến, có thể tiện tay là bóp chết được.
“Trừ phi lấy tin tức kia làm thứ đánh bạc, xem như điều kiện trao đổi!”
Con mắt phát lạnh, nhớ tới chuyện mà lúc trước Đinh Mục đã nói cùng hắn.
Sau khi gặp rắc rối Đinh Mục trở về đã từng nói qua với hắn, sở dĩ hắn xuất hiện tranh chấp với Trương Huyền này là bởi vì trong tay đối phương có một cái bảo vật khiến cho tất cả danh sư vì nó mà điên cuồng.
“Khổng sư tự tay viết, chỉ cần là danh sư, không có một ai không động tâm. Mang tin tức rò rỉ này cho Lưu Vân tông, coi như không cần ta mê hoặc thì nhất định bọn hắn cũng sẽ ra tay!”
Hắn cắn chặt răng.
Thứ Khổng sư tự tay viết đối với danh sư mà nói, tuyệt đối là bảo vật tốt nhất, không có người nào có thể chống cự lại dụ hoặc của nó. Ngay cả những chuẩn Danh sư ngũ tinh của Lưu Vân tông cũng không làm được.
Chỉ cần mang tin tức rò rỉ ra, thất phu vô tội mang ngọc có tội, nhất định Trương Huyền này sẽ trở thành lưu mục tiêu công kích, chết cũng không biết chết như thế nào.
“Không được, Lưu Vân tông cường đại như thế, một khi biết tin tức hữu dụng, nhất định sẽ giết người diệt khẩu, sau đó lại nghĩ biện pháp độc chiếm “
Hắn đang muốn tìm trụ sở của Lưu Vân tông, nói tin tức cho đối phương biết, thế nhưng lúc này trong lòng đột nhiên run lên.
Tông môn này cường thế như vậy, vạn nhất giết chết hắn để độc chiếm tin tức, hắn cũng không có cách nào ah.
Dù sao, thứ Khổng sư tự tay viết quá mức kinh thế hãi tục, người biết tin tức càng ít càng tốt.
Hơn nữa, lại còn liên quan đến một vị Danh sư tứ tinh.
“Như vậy đi, ta sẽ đồng thời đưa tin cho Lưu Vân tông, Minh Hạ đế quốc, Hoàn Hải Đế quốc, Lạc Sa tông, Hàn Khí tông. Hẹn toàn bộ đường chủ dẫn đội Danh sư đường hoặc là tông chủ của bọn hắn đi ra. Có nhiều thế lực như vậy đồng thời ngăn cản, coi như muốn giết ta thì họ cũng không dám!”
Dù sao cũng là người đã từng làm quốc vương, tư duy của Đinh Hồng rất kín đáo, rất nhanh đã nghĩ kỹ biện pháp: “Về phần cuối
cùng trong bọn hắn ai lấy được thứ do Khổng sư tự tay viết lại không có quan hệ với ta!”
Mục đích của hắn là giết chết Trương Huyền để báo thù, tìm cơ hội phục quốc. Còn loại vật như Khổng sư tự tay viết, coi như lấy được cũng vô dụng, còn không bằng xem như điều kiện để trao đổi.
“Cứ làm như thế đi”
Cẩn thận cân nhắc mấy lần, cảm thấy không có vấn đề, vừa có thể bảo đảm an toàn của bản thân lại có thể báo thù. Lúc này Đinh Hồng mới hài lòng gật đầu, bóng người giấu ở trong dòng người chen chúc, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Vạn Quốc thành, một tòa phủ đệ rộng rãi thoạt nhìn không có gì khác biệt với phủ đệ bình thường. Rất nhiều thế lực tham gia thi đấu danh sư đều biết, nơi này chính là chỗ ở của Lưu Vân tông. Thế lực đoạt nhiều giải quán quân nhất.
Lưu Vân tông được chuẩn Danh sư ngũ tinh Mạc Lưu Vân sáng tạo ra, mặc dù chỉ là một phân bộ của Danh sư đường, tiếp nhận tổng bộ quản hạt. Thế nhưng trên thực tế đã sớm đã độc lập, không có gì khác biệt với một vương quốc.
Ở đây, danh sư mới có tư cách làm tông chủ, hoặc là thân ở chức vị cao. Thế nhưng các danh sư nổi tiếng, không ít chức nghiệp giả cũng nhiều như lông trâu, Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, thậm chí ngay cả cường giả Hóa Phàm ngũ trọng cũng có không ít.
Chính bởi vì như thế, ở trong 27thế lực của Vạn Quốc liên minh, Lưu Vân tông đứng hàng thứ nhất, hoàn toàn là xứng đáng.
La Tuyền là thiên tài cường đại nhất của Lưu Vân tông. Là nhân vật tuyệt thế trong lần thi đấu danh sư này, rất có khả năng sẽ thu được ngôi vị quán quân. Mặc dù năm nay chỉ có hai mươi chín tuổi, thế nhưng tu vi đã đạt đến Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong.
Duỗi lưng một cái, từ trong tu luyện khôi phục lại, đi ra khỏi phòng.
“Sư huynh!”
Còn chưa đi ra khỏi cửa thì đã thấy một thanh niên vội vã lao đến.
“Làm sao vậy?”
La Tuyền nhướng mày.
“Bẩm báo sư huynh, vừa rồi có người đưa phong thư tới, nói muốn giao cho tông chủ!” Thanh niên nói.
“Nhân vật như lão sư ta, tùy tiện người nào đưa tin cũng có thể nhận hay sao?” La Tuyền vẫy ống tay áo một cái.
Tông chủ La Hoàng của Lưu Vân tông chính là hắn lão sư.
Chuẩn Danh sư ngũ tinh, loại thực lực như Hóa Phàm ngũ trọng Hợp Linh cảnh đỉnh phong, nếu như người nào đưa tin cũng tiếp nhận, như vậy cũng không xứng gọi là cường giả.
“Tin đâu?”
Hừ lạnh xong, La Tuyền đưa tay ra.
“Ở đây “
Thanh niên đưa tin lên.
La Tuyền tiếp nhận, đang định xé thì người thanh niên kia vội vàng mở miệng: “Người đưa tin nói, trên thư có dấu ấn đặc thù, nếu như không phải là tông chủ mà dám xé thì nó sẽ trực tiếp hủy đi “
“Loại cách nói bừa bãi này mà ngươi cũng tin? Nếu có loại hình như dấu ấn, ta thân là danh sư, nhất định có thể thấy được!”
La Tuyền hừ nhẹ.
Hắn thân là Danh sư tứ tinh đỉnh phong, ánh mắt sắc bén, nếu quả thật đối phương có để lại cái gì đó thì tuyệt đối có thể nhìn ra. Hiện giừ ở phía trên không có cái gì, rất rõ ràng chỉ là cố làm ra vẻ huyền bí mà thôi.
Roẹt!
Xé phong thư, bên trong chỉ có một cái thẻ.
Cúi đầu nhìn xuống, La Tuyền nhướng mày.
Chỉ thấy phía trên viết một hàng chữ: “Sau ba ngày, Vọng Hải lâu, việc quan hệ tới di vật của Khổng sư.”
Không lạc khoản (phần đề chữ, ghi tên trên bức vẽ), không tên.