Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đạp không mà đến (2)


trước sau

Cho dù là hắn cũng không quá rõ ràng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Cướp đoạt bảo vật thuộc về hắn? Chuyện này chỉ sợ không có đơn giản như vậy a!

Triệu minh chủ đã nghe nữ nhi nói qua chút, chỉ có điều, chuyện cụ thể hắn cũng nửa tỉnh nửa mê, không quá đặc biệt rõ ràng.

“Không có đơn giản như vậy? Nhân chứng còn ở đây, ngươi có thể tự mình hỏi qua...

La Hoàng tông chủ vẫy tay, một lão giả cụt một tay từ đằng sau đám người đi tới.

Đinh Hồng!

Biết Trương Huyền ở trong đình viện trước mắt, trong mắt của hắn tràn ngập hận ý nồng đậm.

“Tôn nhi Đinh Mục của ta bị Trương Huyền này chém giết, Hiên Viên vương quốc của ta cũng bị hắn phái người chiếm lấy. Thậm chí cánh tay này của ta cũng là bị hắn chém rụng, làm hại ta như chó nhà có tang, có nước mà không thể trở về, có nhà mà không thể đi...

Tiếng gào thét vang vọng, Đinh Hồng hô lớn: “Sở dĩ hắn mất trí như vậy cũng bởi vì một kiện bảo vật... bản chép tay của Khổng sư!

“Bản chép tay của Khổng sư?

Khang đường chủ nhướng mày.

Mặc dù không biết thứ này là cái gì, nhưng chỉ cần liên quan tới Khổng sư đã vô cùng trân quý.

“Không sai, bởi vì một bản chép tay của Khổng sư mà hắn hại ta cửa nát nhà tan, đây chính là chuyện mà Danh sư nên làm hay sao? Đinh Hồng hét lớn.

Lời hắn nói mang theo tính hướng dẫn cực mạnh, khiến cho người không biết chuyện nghe qua lập tức có cảm giác là Trương Huyền vì bản chép tay của Khổng sư mà hại hắn thành như vậy.

Kỳ thật lời nói vừa rồi cũng không tệ, quả thực bởi vì chuyện bản chép tay cho nên mới tạo thành kết quả này. Chỉ là hắn lại cố ý trộn đầu đuôi lẫn lộn mà thôi.

“Ngươi... Nói bậy, là tôn tử của ngươi cưỡng ép cướp đoạt...

Nghe đối phương đổi trắng thay đen, Trịnh Dương tức giận tới mức phổi sắp nổ tung, lớn tiếng hét lớn.

“Làm càn, chúng ta đang đứng nói chuyện, đã cho phép tiểu nhân vật như ngươi xen vào chưa?

Lời còn chưa nói hết thì bàn tay lớn của La Hoàng tông chủ đã mở ra.

Sưu!

Một cỗ lực lượng mạnh mẽ vọt qua chỗ đám người Trịnh Dương, Tôn Cường, phong bế miệng của bọn hắn. Làm cho bọn hắn muốn nói chuyện, thế nhưng bất kể như thế nào cũng không nói ra được.

“Ngươi muốn làm gì? Vẻ mặt Khang đường chủ trầm xuống.

“Không có gì, chỉ là không muốn khi đang giải thích chuyện thời điểm lại nghe được người khác lải nhải mà thôi!

La Hoàng tông chủ nhàn nhạt nhìn qua, nói: “Sao nào, Khang đường chủ không muốn nghe lời phải trái hay sao? Làm Danh sư tứ tinh đỉnh phong, vị Đinh Hồng quốc vương này có nói láo hay không, có lẽ ngươi rất đơn giản là có thể phân biệt ra được a!

Danh sư có thể nhìn mặt mà nói chuyện, phân biệt thật giả, nhất là đi đến cấp bậc tứ tinh. Một khi tu vi không có vượt qua quá nhiều, như vậy nếu muốn nói dối mà không bị phát hiện là chuyện gần như không có khả năng.

Chính bởi vì như thế cho nên mọi người ở đây chỉ nghe Đinh Hồng nói tới chuyện bản chép tay của Khổng sư thì đã tin tưởng không hề nghi ngờ.

Bởi vì, bọn hắn có thể tuỳ tiện đánh giá, trên chuyện này tên này không nói một câu nào là nói dối.

“Chuyện này...

Khang đường chủ không có cách nào phản bác.

Vị Đinh Hồng quốc vương cụt tay này, mặc dù lời nói kịch liệt, thế nhưng... Lúc nói chuyện
hắn cũng đã quan sát qua, lửa giận thiêu đốt, phát ra từ tâm can, tuyệt đối không phải giả mạo.

Trương sư chém giết cháu trai, diệt vương quốc của hắn?

Bởi vì... Muốn cướp đoạt bản chép tay của Khổng sư hay sao?

Đổi lại là vật phẩm khác, nhất định hắn sẽ không tin, dù sao thời gian tiếp xúc với Trương sư cũng không ngắn, cũng có hiểu biết về nhân phẩm của đối phương.

Hắn đưa linh thạch trung phẩm phẩm mà đối phương cũng có thể thuận tay đưa cho Nhược Hoan công tử một viên, vừa nhìn đã biết không phải là hạng người tham tiền.

Thế nhưng... bản chép tay Khổng sư, chuyện này thực sự liên quan quá lớn.

Chỉ cần là Danh sư thì không có người nào có thể cự tuyệt sự hấp dẫn này, chẳng lẽ... Thật sự là bởi vì cái này?

“Trương Huyền, không để ý tới lễ nghi của Danh sư, tùy ý cướp đoạt. Thậm chí còn không tiếc giết người, diệt quốc, vi phạm lễ nghi mà Danh sư nên có. Mặt khác, những nửa bước Danh sư ngũ tinh như chúng ta đến đây, dùng phương thức bình thường để thăm hỏi. Không những hắn không ra mà còn dùng hạ nhân để nhục mạ đối với chúng ta. Chỉ bằng vào điểm ấy, không tôn sư trọng đạo là có thể huỷ bỏ cấp bậc Danh sư, giao cho hình pháp điện xử lý rồi!

Thấy hắn nghi hoặc, La Hoàng tông chủ đi về phía trước một bước, thanh âm vang vọng.

Ngữ khí của hắn mang theo quấy nhiễu của linh hồn cường giả Hợp Linh cảnh, khiến cho người ta không kìm lòng được ph ải tin tưởng lời nói này là sự thật.

“Chuyện này nhất định không có đơn giản như vậy, tốt nhất vẫn nên điều tra rõ ràng rồi lại nói...

Khang đường chủ vẫn không tin Trương sư có thể làm ra loại chuyện như vậy.

“Điều tra rõ ràng? Còn cần phải điều tra ư? Chỉ cần ngươi bảo hắn đi ra, tra ra trên người hắn có bản chép tay Khổng sư hay không là được. Khi đó chẳng phải tất cả đều rõ ràng hay sao?

La Hoàng tông chủ vung ống tay áo.

“Chuyện này...

Khang đường chủ nghẹn lời.

Nếu như trên người Trương Huyền thực sự có bản chép tay Khổng sư này, coi như muốn giải thích cũng không giải thích được rõ.

“Được rồi, còn không mau giao Trương sư này ra đây, chẳng lẽ muốn để nhiều người như chúng ta đứng chờ, phí thời gian ở đây hay sao?

Nhướng mày, La Hoàng tông chủ đang muốn tiếp tục nói chuyện thì đột nhiên cảm thấy có một cỗ khí tức cường đại tới cực điểm bắn thẳng lên trời xanh. Ngay sau đó có một đạo thanh âm lạnh lùng như băng, không có chút tình cảm nào ầm ầm vang lên.

“Ngang nhiên cướp đoạt mà lại nói lý do đường hoàng như thế, Danh sư ở dưới Huyễn Vũ đế quốc này quả thực khiến cho ta mở rộng tầm mắt!

Thanh âm vừa dứt thì đã có một bóng người đạp không mà đến, tay áo tung bay, giống như Thần Tiên đi tới.

“Phi hành? Thánh, Thánh giả?

Con ngươi đám người La Hoàng tông chủ co lại.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện