Thiên Đạo Phi Tiên

110: Thập Phương Thế Lực


trước sau


Nghe xong lời này, ba người Vương thị đã động tâm, cho dù bọn hắn không thể đột phá tới Trúc Cơ Kỳ, nhưng con cháu thì không hẳn.
Làm trưởng bối trong nhà, tự nhiên bọn hắn đều nghĩ tới gia tộc đầu tiên.
Lại nói, nếu không có gia tộc chống đỡ, bọn hắn cũng không có được ngày hôm nay.
Tuy động tâm, nhưng trước mắt vẫn phải nhìn một đoạn thời gian mới được, thế nhân có câu "dục tốc bất đạt".
Bọn hắn không muốn đứng nhầm thế lực, sau đó toàn tộc bị diệt, đây là kết quả không ai mong muốn.
Trần Vũ cũng đồng dạng như thế, hắn muốn nhìn Vương thị một thời gian ngắn.
Huống hồ, hiện giờ hắn không có dư dả tài nguyên quá nhiều, chắc chắn không nuôi được bao nhiêu tu sĩ.
Ít nhiều cũng phải đợi thêm nửa năm, khi đó hắn mới miễn cưỡng thu thập đủ linh thạch, như vậy mới mong thế lực được ổn định.
Bốn người đàm luận thêm một canh giờ thì phòng ai nấy về, đợi khi bọn họ rời đi hết, Trần Vũ bước đến khung cửa sổ, ngẩn đầu nhìn lên trời cao, thì thào lẩm bẩm:
"Tương lai, ngươi đang nằm ở nơi nào?"

.

.
Cùng một đoạn thời gian, ngay tại tòa đại điện nguy nga, lúc này bên trong có mười đạo nhân ảnh đang ngồi đối diện nhau.
Nếu nhìn kỹ sẽ khiến người ta giật mình, bởi vì trong mười đạo nhân ảnh kia, có năm người là thái thượng trưởng lão của ngũ đại tông môn trong Thái Linh Khu.


Đúng lúc này, Thiên Kiếm Tông, Vô Trần lão tổ chau mày, sắc mặt trở nên nghiêm túc, lo lắng bất an nói:
"Ma Khư đã có dị động, thời gian sắp tới sẽ không được an ổn cho lắm, chư vị nên chuẩn bị một chút đi."
Lời nói vừa ra, không gian trong đại điện lạnh ngắt như tờ, thậm chí có thể nghe được tiếng kim rơi.
— QUẢNG CÁO —
Trong lúc nhất thời, mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, ai cũng thấy được sự lo lắng trong mắt đối phương.
Ma Khư là gì?
Tự nhiên cánh cổng thông tới Ma giới, chỉ cần phong ấn vỡ vụn, toàn bộ Thái Linh Đại Lục đều gặp nguy hiểm.
Mà Táng Tiên Chi Địa chính là chiến trường ác liệt nhất, đó là nơi Tiên Ma đại chiến, đến nay vẫn để lại sự chấn nhiếp cho nhân loại.
Sự tình tới nước này, không cần đại kiếp trăm vạn năm xảy ra một lần, chỉ riêng Ma Khư bạo động thôi cũng đủ khiến bọn họ đau đầu.
Nếu làm không cẩn thận, tám chín phần mười, toàn bộ sinh linh tại Thái Linh Đại Lục sẽ chôn cùng một chỗ.
"Cái gì nên đến cũng phải đến, muốn tránh cũng không tránh được."
Thái thượng trưởng lão Tung Sơn Phái, Thanh Tùng lão tổ nhẹ lắc đầu, vẻ mặt vạn phần trầm tư.
Nghe mấy lời này, mặt mày ai nấy đều đen xám, trong lòng thầm than thở không thôi, thời gian thái bình nhanh như vậy đã sắp kết thúc.
Đan Hà Tông, Đan Cuồng lão tổ nhẹ đặt chung trà xuống mặt bàn, đây vốn là linh trà y thích uống nhất, nhưng hôm nay chẳng có mùi vị gì.
Sau một khắc yên tĩnh, thái thượng trưởng lão Đan Hà Tông, Đan Cuồng lão tổ thở ra một hơi, khàn khàn lên tiếng:
"Không nghĩ Ma Khư lại có dị biến sớm như thế, cái này thật sự nằm ngoài dự liệu của đám lão đầu chúng ta.

Giờ chỉ có cách cho Trận Sư đem phong ấn gia cố thêm một vòng, hy vọng gia cố lần này câu thêm chút thời gian để chúng ta chuẩn bị."
"Hiện tại chỉ còn cách này, nếu cố gắng gia cố phong ấn Ma Khư, chúng ta sẽ có thêm ba trăm năm để chuẩn bị.

Dù sao vật tư sửa chữa trận pháp cũng không còn nhiều, trụ được bao lâu hay bấy lâu."
Bách Hoa Tông, Nhược Lam lão tổ nhấc chung trà lên, ánh mắt ảm đạm nhìn vào chung trà, dường như muốn nhìn ra một chút biến hóa từ đó.

Nhưng chung quy vẫn không có thay đổi gì, cho dù thái thượng trưởng lão Bách Hoa Tông có nhìn thế nào cũng không thể xoay chuyển tình thế.
— QUẢNG CÁO —
Mọi người trong đại điện điều biết, đây không phải chuyện riêng của ai, mà là sự tình chung của sinh linh trên Thái Linh Khu.
Suy nghĩ một lúc, Yêu Hồ nhất tộc, Diệm Hồ Lão Tổ nhướng mày, tùy ý hỏi:
"Chư vị, sự tình bên tà tông cùng ma tông thế nào rồi?"

"Cái này...!hay là để Thanh Phong Môn lên tiếng đi."
Thái thượng trưởng lão Tung Sơn Phái, Thanh Tùng lão tổ định nói, nhưng nghĩ tới chuyện gì đó lại thôi.
Ánh mắt mọi người cũng đồng loạt hướng tới thái thượng trưởng

lão Thanh Phong Môn, Vân Kiệt lão tổ.
Thấy ánh mắt tò mò của mọi người, Vân Kiệt lão tổ cũng không giấu giếm, nhẹ lắc đầu nói:
"Tình hình không khả quan lắm, chúng ta đau đầu tìm cách chống đối Ngoại Vực Ma Nhân, còn bọn hắn thì hướng Ngoại Vực Ma Nhân cầu viện, lão đầu ta thật sự không còn gì để nói, đặc biệt nhất là Âm Sát Tông."
Lời nói vừa dứt, toàn bộ đại điện như rơi vào hầm băng, khuôn mặt người nào cũng nghiêm trọng mười phần.
"Đám ma đạo cùng tà đạo chết tiệt, không biết đầu óc bọn chúng nghĩ gì mà muốn hợp tác cùng ngoại vực ma nhân? Nếu có khả năng, ta thật sự muốn một kích giết hết bọn chúng để hả giận."
Yêu Lang nhất tộc, Lang Thiên Lão Tổ nghiến răng nghiến lợi, thiếu điều muốn thi triển thần uy, một kích cắn người.
Những người khác đều siết chặt nắm tay, hận không thể kéo nhau qua đó diệt hết toàn bộ đám phản đồ kia.
Bất quá đó chỉ là suy nghĩ mà thôi, nếu làm được như thế, bọn hắn đã sớm làm từ mấy ngàn năm trước, chứ còn để bọn chúng tồn tại làm gì?
Nếu thật sự kéo liên minh "nhân yêu" qua đánh tà tông cùng ma tông, như vậy sẽ gây ra tổn thất nặng nề.
Đến khi đó, Ma Khư còn chưa bị phá, bọn hắn đã tự hủy hết một nửa, còn đánh đấm gì nữa?
Tự nhiên người nào cũng nhìn ra mấu chốt của vấn đề, nhưng lực bất tòng tâm, chung quy thực lực có hạn.

— QUẢNG CÁO —
Suy nghĩ trong chốc lát, thái thượng trưởng lão Thiên Kiếm Tông, Vô Trần lão tổ lần nữa mở miệng:
"Theo ý của lão phu, Thái Linh Khu nên sáp nhập cùng Phàm Khu như mấy vạn năm trước.

Một mặt là để chúng ta có thêm tin tức lưu chuyển, mặt khác là khuếch tán phạm vi của tu tiên giới."
"Vô Trần huynh nói không sai, mặc dù năm đó chúng ta thả động phủ Chi Thần ở Phàm Khu để phàm nhân lấy được cơ duyên.


Nhưng thực lực bọn họ quá yếu, đợi khi Ma Khư hoàn toàn mở ra, tám chín phần mười, Phàm Khu tổn thất nặng nhất.

Chi bằng cho một ít đệ tử sang đó khai tông lập phái, xem như một phần bảo hộ của chúng ta."
Nghe lời đề nghị của Vô Trần lão tổ, thái thượng trưởng lão Đan Hà Tông lập tức gật đầu đáp ứng.
Ngoài mặt thì nói như vậy, nhưng Phàm Khu vẫn còn chút ít liên hệ tộc nhân, bọn hắn không muốn thấy tộc nhân của mình chết thê thảm như thế.
"Ta cũng có suy nghĩ như Vô Trần lão tổ, trước mắt nên sắp xếp như thế.

Với lại, nói không chừng lại có chút niềm vui ngoài ý muốn."
Thanh Phong Môn, Vân Kiệt lão tổ đồng ý hai tay, thái độ vô cùng hưởng ứng ý kiến của đối phương.
"Tốt, vậy chúng ta thống nhất việc này! Tiếp theo là sự tình của Huyền Thiên Bí Cảnh, mọi người chuẩn bị tới đâu rồi?"
Thiên Kiếm Tông, Vô Trần lão tổ nhẹ thở ra một hơi, trước mắt cũng chỉ có thể làm như vậy, nước tới đất ngăn, địch tới tướng ngăn mà thôi.
"Yêu hồ nhất tộc của ta đã lấy được hai chiếc chìa khóa, chắc các ngươi cũng có thu hoạch đi?"
Yêu Hồ nhất tộc, Diệm Hồ lão tổ cười cười, ánh mắt tràn đầy liệt diễm nhìn sang mọi người một lượt.
"Không nghĩ Diệm Hồ lão tổ thu thập nhanh như vậy, Thiên Kiếm Tông cũng thu được ba chiếc chìa khóa."
Thiên Kiếm Tông, Vô Trần Lão tổ hơi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền cười lớn, vẻ mặt vô cùng sảng khoái..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện