“Trác tiểu hữu ngươi này là có ý gì?”“Đường môn chủ đừng có hiểu nhầm, tội của hắn đương nhiên đáng chết nhưng vẫn còn giá trị sử dụng, ta có một cách này.”“Ồ! Đó là cách gì Trác tiểu hữu nói xem.”Thấy Đường Thiên Tiếu đồng ý, Trác Phàm liền đi đến phong ấn tu vi của nhị trưởng lão sau đó lấy trong linh giới ra một con huyết tằm bỏ vào miệng hắn.“Đây là?” Đường Thiên Tiếu nghi ngờ hỏi“Không sai, đây là ma vật lúc trước lấy được từ trong người của môn chủ.
Ta đem nó luyện hóa lại cho mình sử dụng.
Chỉ cần hắn nuốt nó vào thì sinh tử của hắn đều nằm trong tay ta.”Nói xong, Trác Phàm đưa tay kết ấn, lập tức giữa trán của Nhị trưởng lão xuất hiện đường gân máu đỏ thẫm.
Hắn đau đớn la lên vang xin dừng lại.
Một bên Đường Thiên Tiếu nhìn bộ dạng kia không khỏi kinh hãi nuốt một ngụm nước bọt.Trác Phàm mỉm cười nói: “Trước mắt cứ để hắn chịu giày vò như thế này đi.
Việc đối phó với Dược Thải Đường cùng Đế Vương Phủ còn cần hắn giúp đỡ”Nghe Trác Phàm nói vậy, Đường Thiên Tiếu cũng gật đầu đồng ý dù sao Trác Phàm lần này đã cứu hắn rất nhiều còn giúp hắn tìm ra gian tế nên không có lí do gì để không tin hắn cả.Trác Phàm cùng Đường Thiên Tiếu ra ngoài mật thất nhưng không thông cáo Nhị trưởng lão là gian tế mà chỉ nói là Nhị trưởng lão có dấu hiệu đột phá nên bế quan tu luyện.
Những người hiểu rõ đầu đuôi e rằng chỉ có Trác Phàm cùng cha con Đường Thiên Tiếu.Ngày hôm sau, Trác Phàm được mời tới tham dự buổi họp của Đường môn.
Dưới ánh mắt nghi ngờ của mọi người làm Trác Phàm không khỏi cảm thấy không thoải mái.
Đường Thiên Tiếu thấy vậy liền mỉm cười nói“Giới thiệu với mọi người đây là Trác Phàm tiểu hữu.
Chắc mọi người cũng đã nghe qua cái tên này.”“Trác Phàm, không phải là kẻ trong Hắc Phong truy sát lệnh kia sao? Sao hắn lại ở nơi này.” Một hán tử nhìn qua có chút bộ dạng của thất phu mở miệng nói.“Tam trưởng lão bình tĩnh.
Lần này bị truy sát may mắn được Trác Phàm tiểu hữu ra tay tương trợ mới giúp ta cùng Yên Nhi có thể bình an trở về.
Lại nói, Trác Phàm bây giờ cũng không phải là người ngoài.” Nói xong, Đường Thiên Tiếu không khỏi lơ đễnh nhìn sang Đường Yên Nhi đang đỏ mặt ngồi cạnh.
Mọi người cũng đưa mắt nhìn sang nàng rồi làm vẻ mặt như hiểu ra điều gì làm nàng khuôn mặt nàng không khỏi càng thêm đỏ bừng.Thấy lời nói mập mờ cùng bộ dạng ngại ngùng của Đường Yên Nhi, Trác Phàm không khỏi một đầu hắc tuyến rơi xuống.
Hắn đứng lên mở miệng nói: “Chào các vị, ta là Trác Phàm là sư phụ của Yên Nhi tiểu thư.” Hắn không muốn mọi người hiểu nhầm quan hệ của mình liền vội giải thích.Nghe thế, mọi người mới gật gù như hiểu ra rồi lập tức ngạc nhiên.
Tam trưởng lão là người thẳng thắng liền nói“Môn chủ, người có ý muốn gả Yên Nhi cho hắn thì làm đại đi cần gì phải dài dòng để nàng nhận hắn làm sư phụ cơ chứ.” Những người khác nghe vậy cũng liền gật đầu nói.Lúc này Đường Yên Nhi mới ngại ngùng lên tiếng: “Thật ra vì Trác đại sư có cách cải thiện kinh mạch để ta tiếp tục tu luyện, còn truyện thu công pháp cho ta.
Tam thúc thúc cũng đừng nhìn hắn có tu vi thấp mà khinh thường.
Đến cả Hắc Quỷ Hành cũng bị hắn giết đấy, còn nữa, hắn còn là ngũ phẩm luyện dược sư và còn là ngũ phẩm trận sư.” Nàng không hề biết Trác Phàm giết bốn trên trưởng lão Hắc Phong Điện cũng như lúc hắn hạ sát Bát trưởng lão của Dược Thải Đường nên mới lấy Hắc Quỷ Hành ra nói.Nghe Đường Yên Nhi nói thế Tam trưởng lão mới cười ha hả lên tiếng: “Thật không ngờ Trác tiểu hữu không những trên phương diện luyện đan mà trận pháp cũng có thành tựu không kém.
Có điều tu vi như vậy chắc là nhờ vào trận pháp mới thắng được Hắc Quỷ Hành kia mà thôi.”Đường Thiên Tiếu làm sao không nhận ra ý đồ trong câu nói kia.
Tam trưởng lão vốn là một võ si, hắn nói như vậy hoàn toàn không có ý chê bai mà là muốn thử một chút thực lực của Trác Phàm.Ở bên cạnh Đường Yên Nhi, một thiếu niên nghe vậy cũng gật gù nói: “Đúng vậy, theo ta nghĩ chắc đúng như Tam trưởng lão nói.
Hay là để ta thử vài chiêu với Trác Phàm huynh đệ này đi.”Trác Phàm nhìn sang thấy người đang nói là một thiếu niên khoảng mười sáu mười bảy tuổi mang y phục màu tím nhạt, mái tóc màu xanh cùng màu với mây trời thả dài xuống tận eo, khuôn mặt tuấn lãng đang nhìn hắn.“Tam đệ, ngươi nháo đủ chưa.” Đường Yên Nhi vội vàng đưa tay gõ đầu hắn một cái mắng.“Haha! Thiên Khiếu nói đúng a.
Hay là để Trác Phàm tỉ thí với tam công tử một trận đi.” Tam trưởng lão nghe vậy cũng cười ha hả đề nghị.Đường Thiên Tiếu nghe vậy cũng không nói gì mà chỉ nhìn Trác Phàm.
Hắn biết thực lực Trác Phàm thâm sâu khó lường ngay cả Thiên Huyền cảnh còn giết được huống chi con trai hắn chỉ có Đoạn cốt bát trọng mà thôi.
Hắn cũng muốn mượn cơ hội này để dạy dỗ con trai mình không được ngông cuồng khinh địch.Trác Phàm không nhiều lời chỉ mở miệng nói: “Nếu như tam công tử có lòng muốn tỉ thí, Trác Phàm cung kính không bằng tuân lệnh.”Nói xong, cả đám người đi đến nơi tu giả Đường môn luyện tập.
Đó là một khu đất rộng, xung quanh có ghế ngồi, ở giữa còn có một đấu trường rộng lớn.
Trác Phàm cùng Đường Thiên Khiếu đồng loạt bước lên chắp tay sau đó Tam trưởng lão ở bên ngoài cười nói: “Trác tiểu hữu, đây là đấu trường của Đường môn chúng ta dùng để tu giả luyện tập đối kháng.
Thiên Khiếu và ngươi tỉ võ với nhau đến khi ai rơi khỏi đài hoặc không thể phản kháng thì người đó thua.”Trác Phàm nghe vật cũng gật đầu nói: “Cứ y như Tam trưởng lão mà làm.”Sau đó hai người lui ra mép đấu trường, Tam trưởng lão thấy hai người đã chuẩn bị