Nhìn thấy một chưởng đáng sợ kia, Thái Thanh Vân cũng hoảng sợ lui lại, mặc dù Trác Phàm giúp mình giải quyết 3 người kia, nhưng chưa chắc hắn đã là người phe mình.
Hắn một mặt đề phòng, chắp tay về phía Trác Phàm, làm động tác cúi chào nói: “Đa tạ các hạ đã giúp ta giết những tên đáng chết này, không biết cao danh quý tánh của các hạ.
Dù sao người các hạ vừa giết cũng là con trai của điện chủ Hắc Phong điện.
Nếu có dịp hãy đến Tinh Vẫn Các để Nhị thiếu gia Thái Thanh Vân ta có thể tiếp đãi cảm ta ơn cứu mạng này.”Trác phàm nghe thế liền hiểu ý, Thái Thanh Vân nghĩ rằng hắn chưa biết thân phận của mình nên liền biểu đạt hắn là người của bát thế gia.
Dù sao bát thế gia cũng có sức chấn nhiếp kẻ khác.
Mặc khác, hắn nói ra thân phận người Trác Phàm vừa giết cũng là có ý nếu Trác Phàm có bị người của Hắc Phong Điện truy sát thì có thể đến Tinh Vẫn Các để nương tựa.
Hắn có ý thu nạp lấy Trác Phàm.“Cảm ơn Thái nhị thiếu gia có lòng, nhưng ta vốn lần này đến đây để trộm lấy Ngân Hà Kim Sa.
Thấy đám người kia giống với bọn thị vệ canh giữ ven hồ nên ta liền ra tay.
Còn việc thân thế chúng là ai Trác Phàm cũng không quan tâm lắm.
Dù sao ta cũng giết không ít thị vệ.
Chúng chết hết chỉ còn mình ngươi, ngươi nói xem nếu ngươi không nói thì làm gì có ai biết đúng không? Ta tin nhân phẩm của Thái công tử đây.” Trác Phàm trả lời mang theo nụ cười nhàn nhạt trên môi làm Thái Thanh Vân không khỏi giật mình,Lời nói của Trác Phàm mang ý tứ rất rõ ràng, mục đích của hắn là trộm Ngân Hà Kim Sa.
Hắn cũng không sợ thế lực của bát thế gia.
Mặt khác hắn còn cảnh cáo mình không nên quá nhiều lời, nếu không mang đến họa sát thân.
Hắn có thực lực giết nhiều tên thị vệ khác của Hắc Phong Điện mà không bị phát giác, nhìn thần thông như đổi vị kia cũng làm cho người ta cảm giác nhìn không thấu thực lực của Trác Phàm.
Thái Thanh Vân đương nhiên không lựa chọn đối đầu cùng Trác Phàm.“Trác huynh đệ nói chí phải, ta cũng chỉ ở đây có một người, nếu ngươi không ngại thì cùng ta hợp tác đi.
Nếu có thể thuận lợi lấy được Ngân Hà Kim Sa, chúng ta có thể chia nhau.” Thái Thanh Vân dù sao cũng chỉ có một người thực lực không đủ, nếu tìm được người hợp tác thì thì trộm một ít chắc không thành vấn đề huống chi đây là Trác Phàm có thần thông quỷ dị.“Nơi này không nên ở lâu, trước hết cứ rời khỏi đây tìm nơi khôi phục trước rồi hãy nói chuyện đó cũng không muộn” Trác Phàm cũng không tỏ ra hứng thú với việc hợp tác này.
Đương nhiên không phải hắn không muốn mà là để nắm quyền chủ động, dù sao đối phương cũng là người ngỏ ý.Trác Phàm cùng Thái Thanh Vân tìm được một cái động nhỏ cách khá xa cái hồ, Thái Thanh Vân vội vàng đi vào, nuốt một viên đan dược bắt đầu ngồi xuống điều tức.
Trác Phàm không vội vào ngay mà lấy linh thạch bố trí một cái tam cấp trận thức phòng khi có kẻ địch xông đến.
Xong xuôi tất cả, hắn cũng vào bên trong ngồi xuống bắt đầu hấp thụ nguyên lực của tên Hắc Tứ Lang vừa thôn phệ kia.Trải qua 3 canh giờ, thương thế của Thái Thanh Vân cơ bản đã được khôi phục tám phần, nhìn qua thân ảnh đang ngồi gần đó, hắn thấy khí tức Trác Phàm như đang mạnh hơn.
Một tiếng “Oành” nổi lên, Trác Phàm chậm rãi mở mắt ra miệng nở một vòng cung thỏa mãn.
Cuối cùng hắn cũng đột phá Trúc cơ tam trọng.“Chúc mừng Trác huynh đệ đột phá thành công.” Đưa tay chúc mừng, Thái Thanh Vân cười nói.“May mắn mà thôi, trải qua trận chiến vừa rồi có chút minh ngộ mà thôi.” Trác Phàm cũng cười khiêm tốn nói.
Nhưng mà lời của hắn lại làm Thái Thanh Vân trong lòng không khỏi tức giận.
“Trải qua một trận chiến ta đánh nhau sống chết còn còn ngươi dùng vài ba chiêu mà thôi còn nói cái gì minh ngộ.
Không biết là ngươi khiêm tốn hay là đang nói móc ta” Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng hắn làm sao dám nói ra.
Dù sao đối phương thực lực nông sâu không rõ, hắn còn phải hợp tác với Trác Phàm.
Nếu có cơ hội thì hắn còn muốn chiêu mộ Trác Phàm nữa nên việc tận lực kết giao là cần thiết.Thái Thanh Vân nghĩ thế nên cũng không nhiều lời, hắn quay về phía cửa động thi thấy một màn kết giới màu vàng giật mình nói: “Đây là tam cấp trận thức?”“Đúng vậy, không hổ là Nhị công tử của Tinh Vẫn Các quả nhiên có kiến thức.
Lúc nãy ta sợ có người làm phiền lúc ta và ngươi trị thương nên tùy tiện bày một cái tam cấp trận thức này đề phòng thôi, không có gì đáng nói.
Trác Phàm cười mà không cười nói.
Nếu hắn muốn nắm quyền chủ động thì phải tỏ ra một chút bản lĩnh để phục chúng, dù sao thế giới này cũng là cường giả vi tôn.
Người không có thực lực thì lời nói không có trọng lượng.Thái Thanh Vân một mặt ngơ ngác nhìn Trác Phàm: “Ngay cả trận thức mà ngươi còn biết bày bố.
Còn cả cái thần thông quỷ dị kia nữa.
Ngươi làm sao để người khác sống cơ chứ?” Cười khổ ở trong lòng, Thái Thanh Vân thầm thề nhất định phải kéo Trác Phàm vào Tinh Vẫn Các.“Trác Phàm huynh đệ, ngươi có