Quyển 3 - Phi Long Tại Thiên
Chương 137
Đinh Linh giương oai
Dịch: A Bon - Biên: A Tút
Nguồn: Banlonghoi
Đối với sự cuồng vọng của Đinh Linh, Cơ Tinh vẫn không để ý quá mức, dù sao lấy thân phận và thực lực của gã, chính là một Đinh Linh gã còn không để ở trong mắt.
Nhưng chính tiểu la lỵ mà hắn xem thường này, tối nay lại làm cho Cơ Tinh thất bại thảm hại, đáng tiếc giờ phút này gã vẫn chưa hề biết chuyện.
Ngạo nghễ mà cười, Cơ Tinh phát ra khí thế mạnh mẽ, lãnh nhạt nói: "Ra tay đi, ta cho các ngươi một cơ hội liên thủ , tránh cho các ngươi thua lại không phục."
Thiên Vũ hừ một tiếng, loan đao trong tay vẽ một vòng, mấy trăm đạo đao mang hội tụ lại hình thành một đạo đao mang màu đỏ sậm, nháy mắt đã bay tới gần đỉnh đầu Cơ Tinh.
Cơ Tinh lạnh nhạt cười cười, huy chưởng phản kích, chưởng ấn đỏ đậm to chừng năm trượng hiện ra bóp nát đao mang của Thiên vũ ở giữa không trung.
Trong lúc đó , thân thể Thiên Vũ khẽ di chuyển một cái, thân pháp Tàn Ảnh Tây Tà quỷ bí cực kỳ, huyễn hóa ra hàng trăm hàng ngàn thân ảnh, bao vây ở thân thể Cơ Tinh, loan đao trong tay xoay tròn, vô số đao mang xuyên qua đan lại hình thành một khu vực tuyệt sát, đao cương liên miên bất tuyệt va chạm với quang giới hộ thể của Cô Tinh làm cho gã phải toàn lực phòng ngự.
Cùng lúc đó, Đinh Linh lấy ra một cây cung ngắn tinh xảo và khéo léo, sau đó một mũi tên đỏ sậm cứ như vậy nhắm nhẳng vào người Cô Tinh, cả người vững vàng ánh mắt nghiêm túc, không khí quanh nàng yên tĩnh đến quỷ dị.
Gió nhẹ thoảng qua người Đinh Linh, ngoại trừ nhận ra sự chăm chú cao độ, nhìn không ra quanh thân nàng có một tia khí thế nào cả, cũng không có biểu hiện dọa người gì, mà giống như một trò chơi của con nít hơn, đoản cung và mũi tên đó cứ như không đáng giá nhắc tới.
Giữa sân, Cơ Tinh cũng lặng yên không động tĩnh, quang giới hai màu đang phập phồng ba động, sau khi bị đao cương của Thiên Vũ va chạm nó giống như cành hoa quay cuồng trong bão dữ, nhưng vẫn cực kỳ cứng cỏi chống chọi đến cùng.
Thiên Vũ di chuyển thân thể rất nhanh, loan đao trong tay múa như bay, đao mang tầng tầng hội tụ dày đặc, nhưng vẫn không thể phá được tầng quang giới hộ thể của Cơ Tinh.
Thiên Vũ đã có chút bực mình, lúc này thân thể tạm dừng lại, hai tay nắm chặt loan đao, bắt đầu hội tụ đao mang lần nữa, mũi đao phát ra một đao mang xích diễm, hung hăng bổ tới Cơ Tinh.
Một đao ấy uy lực mạnh mẽ tuyệt luân, khí thế vút cao tận trời, trong nháy mắt khiến cho quang giới hộ thể của Cô Tinh phải áp súc đến cực điểm, làm cho gã dành toàn lực phòng ngự.
Lúc này, Đinh Linh nhanh chóng thay đổi phương hướng, đối diện với khuôn mặt đầy nữ tính của Cô Tinh, cung ngắn trong tay nàng phát ra lần công kích đầu tiên.
Mũi tên không một tiếng động, nhanh như u linh, nháy mắt đã lao tới gần trái tim Cơ Tinh, tiễn pháp cực kỳ tinh chuẩn.
Khuôn mặt nữ tính của Cơ Tinh lộ ra một tia khinh miệt, tay phải tung ra một chưởng, chưởng ấn màu xanh to chừng ba trượng đúng lúc ngăn cản mũi tên kia lại.
Chưởng ấn và mũi tên va chạm vào nhau, mũi tên lặng yên xuyên thủng chưởng ấn màu xanh kia, tiếp tục lao về phía trái tim Cơ Tinh.
Không kịp lo lắng điều gì, Cơ Tinh đột nhiên giơ tay trái lên, vừa lúc che phần ngực lại, vậy mà mũi tên đó vẫn nhanh như thiểm điện xuyên qua lòng bàn tay gã.
Ngay lúc đó, trên mặt Cơ Tinh lộ ra sự khiếp sợ, hiển nhiên gã chưa từng nghĩ đến một mũi tên của Đinh Linh lợi hại đến như vậy, uy lực có thể đột phá chưởng ấn do gã phát ra, còn trực tiếp uy hiếp sinh mạng gã.
Khi mũi tên xuyên qua lòng bàn tay Cơ Tinh, trong nháy mắt thân thể gã chấn động từng đợt, bất ngờ bộc phát ra một lực lượng cường đại đánh văng Thiên Vũ ra xa.
Ngay lập tức Cơ Tinh dời sự chú ý chuyển qua mũi tên đó, đang chuẩn bị nhổ mũi tên ra, mũi tên đột nhiên nổ mạnh, hình thành một quang cầu to ba trượng hoàn toàn bao phủ Cơ Tinh ở bên trong.
Đinh Linh lùi nhanh ra phía sau, rời khỏi phạm vi nổ mạnh.
Bên này, Thiên Vũ bị Cơ Tinh đánh văng ra, cũng vừa tốt tránh được khu vực nổ mạnh, mà tất cả đều ở tính toán của Đinh Linh, một mũi tên của nàng có thể nói là hoàn mỹ.
Xa xa, Tiêu Thiên Phách bởi vì bị thương rất nặng, một mực yên lặng chữa thương.
Tiêu Quang Ảnh vốn muốn ra tay giúp đỡ Cơ Tinh, thế nhưng thủ hộ Cơ quan thú của Đinh Linh là Hoa Thanh không cho gã có cơ hội ra tay.
Một bên Tiêu gia tổ tôn vẫn đang theo dõi cuộc chiến, hy vọng có thể mượn tay Cô Tinh giết Thiên Vũ, ai ngờ xuất hiện tình hình này.
Dưới mặt đất , Hoa Thanh cũng cảm thấy khiếp sợ, đối với thủ đoạn của Đinh Linh bội phục vô cùng, nhưng cũng đã có chút hoài nghi.
Lần đầu tiên gặp mặt, Hoa Thanh vẫn nhớ rõ ràng Đinh Linh đã nói, chính cô ấy không hề biết vũ kỹ, chỉ là trên người có vài loại trang bị đẹp mắt, tất cả đều từ Thần Cơ Môn. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Hôm nay, Đinh Linh sử dụng đoản cung kia chính là một kiện binh khí phòng ngự thường dùng của nữ tử, ở thành thị nào cũng có thể thấy được, nhưng mũi tên này không ngờ lại không phải vật phàm.
Đương nhiên, đây cũng không tính là cái gì, chính thức làm cho Hoa Thanh kinh ngạc là bản lãnh bắn cung của Đinh Linh, điều này làm nàng nhớ tới một chuyện.
Hoa Thanh biết cao thủ Thần Cơ Môn giỏi về chế tạo cơ quan, đây là chuyện mọi người đều biết.
Nhưng trừ chuyện đó ra, đệ tử Thần Cơ Môn cũng tinh thông tiễn xạ được xưng là thiên hạ nhất tuyệt, so với đệ tử Thiện Vũ Minh còn hơn một bậc.
Đương nhiên, đệ tử Thần Cơ Môn tinh thông tiễn kỹ thượng thừa cũng là tương đối hiếm thấy, nhưng đây chính là đặc thù của một đệ tử Thần Cơ Môn.
Trên người Đinh Linh có rất nhiều trang bị, lại tinh thông tiễn kỹ như thế, nàng thật sự có khả năng là đệ tử Thần Cơ Môn, hơn nữa thân phận không phải bình thường.
Nghĩ tới đây, Hoa Thanh đã tỉnh ngộ, đối với Cơ quan thú trước đây Đinh Linh được thả ra, cùng với nhiều cử động lúc thu thập Vân Tinh Thạch, nàng mới giật mình đi tìm lời giải hợp lý.
Vụ nổ mạnh ở giữa không trung đã bao phủ tất cả, khí lưu khuếch tán như cuồng phong, đi đến chỗ nào chỗ đó cát bay đá chạy, cỏ cây héo tàn.
Chỉ trong chốc lát, khí lưu dần tản, hoa lửa tắt ngấm, lộ ra bộ dáng chật vật của Cơ Tinh, điều này làm