Quyển 3 - Phi Long Tại Thiên
Chương 144
Truyền Thừa của Thiện Vũ Minh!
Dịch: A Bi
Biên: A Tút
Nguồn: Banlonghoi
Mơ màng một lúc A Thanh mới giật mình sực tỉnh, thần sắc lại càng kỳ quái, kinh ngạc thốt lên:
- Là ngươi sao? Thiên Vũ?
Thiên Vũ cười cười rất lạ rồi hỏi ngược:
- Cô cảm thấy không giống à?
A Thanh lắc lắc đầu, rồi lại gật đầu, mặt đầy phức tạp:
- Ta cũng không biết nữa, chỉ cảm thấy rất là kinh ngạc...
Thiên Vũ đi tới gần A Thanh, khẽ thì thầm:
- Cô thấy ta bây giờ so với trước kia thì sao?
A Thanh ngượng ngịu một lúc rồi nói:
- Đẹp trai hơn đó, không khác gì người trong bức họa kia cả. Khí chất đều biến đổi, bình tĩnh mà ung dung lắm, cảm giác như trời có sập cũng không khiến ngươi quan tâm. Khí thế phiêu dật xuất trần, như vương giả đứng trên à nhìn chúng sinh vậy...
Thiên Vũ liền cười rạng rỡ:
- Cô còn nhớ Hồng Liên nói về Luyện Thể Thuật chứ? Biến đổi của ta hôm nay, đều do thuật đó mang lại đấy.
Ánh mắt Hoa Thanh nhìn gã đầy kỳ lạ, rồi than nhẹ:
- Ngươi đó, lúc nào cũng đầy bí ẩn và biến đổi đột ngột, thật khiến người khác không biết đường nào mà lần.
Thiên Vũ chỉ mỉm cười không trả lời vấn đề này nhẹ nhàng kéo tay A Thanh:
- Đi thôi, ăn điểm tâm đã nào. Rồi chút nữa đi mua sắm với ta nhé.
Hoa Thanh khẽ chớp mí mắt:
- Ngươi cao hơn trước đây nhiều lắm..!
Thiên Vũ phì cười, rồi nắm tay nàng kéo đi. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Trên đường, gã thật sự hấp dẫn không ít ánh mắt, tuy rất nhiều đệ tử không nhận ra gã là ai, nhưng khi nhìn thấy A Thanh đều dễ dàng đoán được thân phận của gã, khiến cho trong chốc lát, danh tiếng của Thiên Vũ lại càng lan xa.
Sau khi dùng bữa, gã bèn cùng A Thanh đi đến quảng trường, ngay lập tức đã trở thành tiêu điểm cho tất cả mọi người ở đó.
Ngô Thiên Hạo nhìn Thiên Vũ đầy kinh ngạc, ngần ngừ một lúc rồi hỏi:
- Ngươi là Thiên Vũ à?
Gã thản nhiên gật đầu:
- Là đệ tử!
Lời vừa dứt, toàn trường đã ồ lên chấn động, lúc sáng mọi người chỉ suy đoán, còn bây giờ đã hoàn toàn chứng thực.
Ngô Thiên Hao há mồm trợn mắt:
- Ngươi biết thuật biến hình à?
Thiên Vũ trong lòng khẽ động, biết là Ngô Thiên Hạo đang nói đến Luyện Thể thuật mới gật đầu thật nhẹ chứ không trả lời.
Bây giờ, trình độ của gã đã hơn xa đám người này, kể cả Đường chủ của Phân đường Thiết Thạch, cũng không thể có lực lượng thâm hậu như gã.
Chỉ có mỗi Nguyệt Hiểu Nhã là Thiên Vũ vẫn nhìn không thấu, nhưng chuyện này thì gã chẳng cần quan tâm. Bởi xưa nay, Nguyệt Hiểu Nhã vẫn một lòng bảo vệ gã!
Tần Lạc Xuyên và Nguyệt Hiểu Nhã cũng đã đến, cả hai đều chăm chú nhìn Thiên Vũ, trên mặt có sự thay đổi khác nhau.
Tần Lạc Xuyên thì kinh hãi cùng nghi ngờ, tựa hồ hắn không tin vậy.
Còn Nguyệt Hiểu Nhã chỉ thoáng động dung, sau đó thân hình như một làn gió nhẹ lướt đến bên người Thiên Vũ.
- Luyện Thể Thuật của ngươi rất lợi hại. Ngưng luyện ra hình thể xuất chúng quá nhỉ?
Thiên Vũ nhếch miệng:
- Là người thì ai không yêu cái đẹp chứ! Ta được như bây giờ, cũng là nhờ cô khá nhiều.
Nguyệt Hiểu Nhã im lặng, quay sang nhìn Hoa Thanh rồi lạnh nhạt nói:
- Thực lực của ngươi lại đề thăng? Tốt, như vậy trong Ngoại môn ngươi cũng đã là người nổi bật rồi.
A Thanh khẽ cười, gật đầu đáp tạ, trong nét rụt rè thường lệ đã xuất hiện chút gì đó ung dung.
Tần Lạc Xuyên đi tới bên cạnh Thiên Vũ, nghe Nguyệt Hiểu Nhã nói xong mới ngạc nhiên nhìn Hoa Thanh:
- Thực lực của ngươi hiện tại thế nào?
Hoa Thanh nhìn thoáng ra sau lưng Ngô Thiên Hạo rồi nhẹ nhàng trả lời:
- Đệ tử hiện đang tu luyện công pháp Hoàng giai, giá trị Tâm Hỏa là một ngàn ba trăm điểm.
Tần Lạc Xuyên kinh hãi bật thốt:
- Hoàng cấp thượng giai, Võ sĩ sơ cấp? Chuyện này... chuyện này... Quá tốt, quá tốt rồi!
Sự kinh ngạc lúc trước đã chuyển thành kinh hỉ vô cùng. Đối với trình độ của Hoa Thanh bây giờ, Tần Lạc Xuyên đã hết sức thỏa mãn.
Ngô Thiên Hạo chấn động toàn thân, kích động hỏi:
- Thật sự sao?
Hoa Thanh như có thể nhìn rõ sự phấn khích trong lòng Ngô Thiên Vũ, mới gật đầu:
- Là thật, thưa Ngô sư phụ!
Ngô Thiên Hạo lập tức cười to đầy sảng khoái:
- Tốt, thật sự rất tốt..!
Tần Lạc Xuyên cũng cười lớn:
- Ngoại môn chúng ta lúc này, nhân tài lớp lớp, nửa tháng sau, tại hội nghị ở Phân đàn Tử Hoa trong thành Phù Cừ, chúng ta nhất định sẽ đứng đầu.
Ngô Thiên Hạo dừng cười:
- Ngươi định để bọn họ tham gia sao?
Tần Lạc Xuyên liền nói:
- Lúc đầu ta định để Nguyệt Hiểu Nhã và Thiên Vũ đi, nay Hoa Thanh đã tiến bộ như vậy, nàng cũng có tư cách tham gia.
Ngô Thiên Hạo mới nói:
- Hội nghị này mỗi năm chỉ có một lần, danh ngạch cũng chỉ có mười. Trước kia, đa phần là của đệ tử Nội môn, chứ đệ tử Ngoại môn thực lực khá yếu, khó mà đạt được tư cách.
Tần Lạc Xuyên cũng nói:
- Mỗi một lần diễn ra hội nghị, tuy nói là đễ luận bàn so sánh, nhưng thật ra đó là sự kiện chuẩn bị cho việc tuyển chọn đệ tử chân truyền. Chỉ cần người tham gia có biểu hiện tốt, sẽ có cơ hội được gia nhập Phân đàn Tử Hoa, trở thành chân truyền đệ tử của Thiện Vũ Minh. Từ đó về sau một bước đăng thiên, trở thành nhân vật trọng yếu được bồi dưỡng của Thiên Vũ Minh.
Thiên Vũ giật mình:
- Đệ tử chân truyền sao Tần sư phụ? Trong Phân đàn Tử Hoa, có bao nhiêu người như vậy?
Tần Lạc Xuyên ngần ngừ một lúc mới nói:
- Đệ tử chân truyền chính là hạch tâm tinh anh của Thiện Vũ Minh. Phân đàn Tử Hỏa tại Cổ thành Phù Cừ, quản lý tứ đại Phân đường, hơn vạn đệ tử, nhưng chân truyền lại không quá một trăm.
Thiên Vũ ngạc nhiên:
- Không phải quá ít sao? Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Ngô Thiên Hạo cảm khái:
- Cao thủ chân chính của Thiện Vũ Minh được xưng là Võ Hồn, biểu thị cho chính lực lượng của bọn họ. Những tinh anh chân truyền này, tuy không phải ai nấy đều có trình độ Võ Hồn, nhưng ít nhất cũng là Võ Tướng có tư chất tiến tới Võ Hồn. Ngoài ra thì không có tư cách được làm đệ tử chân truyền đâu.
Tần Lạc Xuyên cũng thêm vào:
- Thiện Vũ Minh dụng võ mà xưng hùng, chấn kinh Huyền Thiên Đại Lục. Thậm chí còn đứng trên cả Huyền Thiên Kỳ Môn và Hiên Viên Thần Cung. Võ Đạo nắm giữ không phải là thứ tầm thường. Phàm là đệ tử chân truyền, đều có thực lực cực mạnh cũng như địa vị rất cao. Nếu tham gia quân ngũ, không ai không có chức to quyền trọng. Rất nhiều đệ tử Nội môn của Thiện Vũ Minh đạt được cấp bậc Võ Tướng, nhưng lại không