Quyển 3 - Phi Long Tại Thiên
Chương 147
Tình thế đảo ngược
Dịch: A Lỳ
Converter: A Trùm
Nguồn: Banlonghoi
Thần Lực quỷ vương xoay tròn như con quay, hai lòng bàn tay phát ra quang mang đỏ đậm, khống chế phía trên đại đao, khiến cho đại đao cùng xoay tròn, quang mang chớp tắt, xoay tròn đến tần suất nhất định thì giữa người và đao sinh ra cộng minh, xuất hiện tình huống nhân đao hợp nhất.
Khoảnh khắc đó, tiếng đao ngâm chấn màng nhĩ như quỷ quái gào thét, phụ cận khí lưu lóe ra hào quang khác thường, giống như du hồn phóng mạnh về phía thân thể Thần Lực quỷ vương, hình thành một cột sáng rực rỡ, nháy mắt vượt qua trăm trượng, mang theo lực lượng dời non lấp bể, hóa thành một lưỡi đao ánh sáng, hướng tới Thiên Vũ chém xuống.
Trong nháy mắt đó, không khí xung quanh Thiên Vũ bị lập tức hút sạch, thân thể bị một luồng lực lượng đáng sợ ngưng tụ tại chỗ, căn bản là không cách nào né tránh.
Cảm thấy được nguy hiểm, thần sắc trên khuôn mặt anh tuấn của Thiên Vũ trở nên ngưng trọng, yêu đao Tà Nguyệt trong tay nháy mắt nhập vào bên trong cơ thể, hai tay ở trước ngực kết thành một cái pháp ấn, hào quang quanh thân tỏa sáng vạn trượng, giống như một đóa hoa Thủy Tiên nở rộ.
Dưới ánh mặt trời, quanh thân Thiên Vũ lóe ra ánh sáng màu đỏ đậm, đó là biểu hiện đặc trưng của công pháp Bách Nhu thần công phối hợp với Linh Thủy quyết, hình thành tại trên người hắn một đạo phòng ngự đặc thù, lấy chí nhu hóa giải chí cương, chí cường.
Khi đao quang khổng lồ hạ xuống, Thiên Vũ giơ hai tay lên, hào quang quanh người ngưng tụ thành hai cái bàn tay khổng lồ, vừa vặn chụp ngay đao quang tạo thành tình thế giằng co.
Lúc này, uy lực đao quang kinh người, làm cho hai bàn tay giữa không trung không ngừng giảm xuống, chém thẳng đến đỉnh đầu Thiên Vũ.
Ngăn chận đao quang khổng lồ, sắc mặt Thiên Vũ trầm xuống, toàn lực thúc dục chân khí trong cơ thể tiến hành ngăn cản.
Rất nhanh, đao quang tới gần, nhưng tốc độ cũng bắt đầu dần dần giảm xuống, cuối cùng dừng lại cách đỉnh đầu Thiên Vũ không đủ ba thước
Một bên, Song Diện nhân lúc này đã muốn có thời gian hô hấp, thấy tình thế như vậy, nhanh chóng đến bên cạnh Thần Lực quỷ vương, một chưởng ấn lên trên lưng Thần Lực quỷ vương. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Lúc này, Thần Lực quỷ vương được Song Diện nhân tương trợ, lực lượng tiếp tục tăng vọt, đao quang khổng lồ thế như chẻ tre, hướng tới Thiên Vũ chém thẳng xuống.
Trong khoảnh khắc Song Diện nhân xuất thủ, Thiên Vũ đã điều chỉnh lại phương pháp đối phó, Bách Nhu thần công sau khi chặn lại công kích của Thần Lực quỷ vương, nhanh chóng thi triển ra Cửu Chuyển Vô Cực, chuẩn bị cắn nuốt cổ lực lượng đáng sợ này của địch nhân.
Lúc này, Song Diện nhân kịp thời ra tay, cùng Thần Lực quỷ vương liên hợp một kích, ý đồ đem Thiên Vũ chém giết.
Công kích cường đại nháy mắt đánh tan phòng ngự của Thiên Vũ, ngay thời điểm sắp đánh bại Thiên Vũ, trong phút chốc bị Thiên Vũ Cửu Chuyển Vô Cực cắn nuốt gần hai phần ba lực lượng, khiến cho lực đạo công kích đột nhiên tụt giảm, tạo cơ hội để Thiên Vũ thoát thân.
Hét lớn một tiếng, Thiên Vũ toàn lực phóng về một phía, giãy thoát khỏi cổ lực hút khí cơ kia của địch nhân, tránh thoát khỏi đao quang một cách hung hiểm.
Hồng quang chợt lóe, mặt đất rung động.
Một kích của Thần Lực quỷ vương mặc dù bị Thiên Vũ dùng Cửu Chuyển Vô Cực cắn nuốt một phần, nhưng lực lượng còn sót lại vẫn để lại trên mặt đất một cái hố to, đủ thấy một kích kia đáng sợ sợ đến mức nào.
Thiên Vũ may mắn tránh được công kích của địch nhân, nhưng bị thương không nhẹ, chỉ vì trong lúc hắn vội vã cắn nuốt lực lượng đáng sợ kia của địch nhân, không cách nào hấp thu ngay lập tức, từ đó sản sinh chấn động trong cơ thể, khí huyết trì trệ, kinh mạch bị thương.
Cuồng Phong lướt qua, bụi đất tung bay.
Thần Lực quỷ vương cùng Song Diện nhân một kích liên hợp đều không thể chém chết Thiên Vũ, điều này làm cho trong lòng hai người rất khó chịu.
Thấp giọng thương nghị vài câu, Song Diện nhân ngay tức thì xuất hiện ở bên cạnh Thiên Vũ, ánh mắt âm tàn nhìn hắn, trong miệng phát ra tiếng cười chói tai quái dị.
"Hảo tiểu tử, quả nhiên có chút bản lĩnh. Đáng tiếc chỉ dựa vào như vậy, hôm nay ngươi vẫn không thoát khỏi."
Thiên Vũ một bên vận công chữa thương, một bên phản bác: "Ta nếu muốn chạy, vậy đã không tới."
Thần Lực quỷ vương nhoáng lên một cái liền xuất hiện tại phía sau Thiên Vũ, cười lạnh nói: "Hôm nay ngươi chết chắc, ngươi nên ngoan ngoãn chịu chết đi."
Thiên Vũ cười to nói: "Muốn giết ta, các ngươi chuẩn bị trả giá bao nhiêu?"
Song Diện nhân âm trầm nói : "Ngươi nhìn lại thế chung quanh đi, giết ngươi căn bản không cần phải trả giá bất kỳ thứ gì."
Thiên Vũ mắt đảo nhanh, nhìn nhìn tình huống của Hoa Thanh cùng Nguyệt Hiểu Nhã, phát hiện Nguyệt Hiểu Nhã cùng Bạch Phát Tà Sát vẫn đấu với nhau, song phương đang triển khai tranh đấu âm thầm.
Hoa Thanh nghênh chiến Độc Hạt tử, tình huống có chút không ổn, dưới sự uy hiếp của độc vật bên địch, chỉ có thể phòng thủ bị động, có thể nói là ốc còn không mang nổi mình ốc.
Còn lại huyền băng Khôi Lỗi kiếm khí cương mãnh, gặp phải Âm Liễu Hoa tinh thông linh thuật, võ thuật chống lại linh thuật, huyền băng Khôi Lỗi mặc dù thực lực cao cường, nhưng trong lúc nhất thời cũng không làm gì được địch nhân.
Trông chờ sự chi viện từ đồng bọn, Thiên Vũ chi bằng tự mình nghĩ biện pháp.
Nguyên bản liền hai gã Võ tướng trung cấp Huyền cấp hạ giai, Thiên Vũ căn bản sẽ không để ở trong lòng.
Nhưng Thần Lực quỷ vương lại tu luyện Đại Lực Thần công, bá đạo tuyệt luân, cương mãnh vô cùng, lực công kích cường hãn dị thường, hơn nữa Khô Lâu hạng liên tà ác quỷ dị kia của Song Diện nhân, hai người liên thủ làm cho Thiên Vũ tình huống càng không ổn.
Cũng may Thiên Vũ hiện giờ đã luyện thành Bách Nhu thần công, lấy chí nhu mà ngự chí cương, mặc dù lấy một địch hai, áp lực rất lớn, nhưng đối với Thiên Vũ mà nói lại là một cách rèn luyện.
Chỉ cần Thiên Vũ vượt qua cửa ải khó khắn này, thực lực của hắn sẽ đề cao thêm một bước.
Lưu ý đến tình huống bên kia của Thiên Vũ, Bạch Phát Tà Sát cười âm hiểm nói: "Xem ra tình huống của Thiên Vũ không ổn, nếu ngươi thức thời ta có thể để ngươi rời đi."
Nguyệt Hiểu Nhã lạnh lùng nói: "Ngươi sợ?"
Bạch Phát Tà Sát nói : "Không phải ta sợ, ta chỉ là không muốn trêu chọc quá nhiều phiền phức. Thân phận của ngươi là gì, trong lòng lão phu thực ra cũng biết."
Nguyệt Hiểu Nhã lãnh khốc nói : "Nếu biết, ngươi nên hiểu được, trêu chọc ta sẽ chịu kết cục gì."
Bạch Phát Tà Sát cười nói: "Lão phu từng tuổi này, sao lại không biết như vậy? Nhưng mà lấy tiền tài của người cũng sẽ nhận luôn tai vạ của người đó, lão phu nếu nhận làm chuyện này, liền nhất định sẽ làm tốt."
Nguyệt Hiểu Nhã nói : "Ngươi nếu