Chương 15
Sáu thế lực lớn
Dịch: A Cú
Nguồn: Banlonghoi
Trong bữa tiệc, Tằng Đại phu nói: “Lần này đi phải cẩn trọng. Môn phái tại Thiết Thạch Trấn nhiều vô số, ngươi phải biết nắm chặt cơ hội của mình.”
Thiên Vũ nói: “Môn chủ khi còn sống cũng từng đáp ứng cho con đi Thiện Vũ Minh học nghệ, con sẽ tuân theo ý nguyện của môn chủ mà học tập tốt.”
Tằng Đại phu vuốt râu, nói: “Ngươi vẫn có thế nhớ lời dặn dò của Môn chủ, lão hủ hết sức vui mừng. Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi một chút, luyện võ phải có kỹ xảo, đan dược là trân quý nhất.”
Thiên Vũ mê hoặc nói: “Đan dược? Vật nọ không phải là những người có tiền mới hưởng thụ sao?”
Tằng Đại phu nói: “Đan dược sở dĩ trân quý bởi vì nó có thể rút ngắn thời gian tu luyện, tăng tốc độ tu luyện, tăng cường thực lực của ngươi. Tương lai ngươi sẽ biết, bây giờ mà nói với ngươi nhiều quá ngược lại sẽ gia tăng áp lực cho ngươi.”
Thiên Vũ nghe vậy liền không hỏi nữa. Ba người nâng chén đối ẩm, thưởng thức tư vị ly biệt này.
Nửa đêm canh ba, Thiên Vũ đã mang theo nhang đèn, tiền giấy mà Tiểu Cửu đã chuẩn bị, rời khỏi Hồi Xuân Đường. Trong đêm một mình quay trở về Vân Ảnh Môn.
Hai tháng trước, nơi này đã bị hỏa táng thành tro bụi.
Mọi người quanh đây đã đem đám người Vân Báo an táng ở một nơi hoang dã, cách Vân Ảnh Môn chừng trăm trượng, dựng lên bia mộ cho họ.
Thiên Vũ đến tới đó, liếc mắt thấy bia mộ Vân Báo, tâm tình thoáng trầm xuống.
Hắn bắt đầu dâng hương, hóa vàng mã, đốt lửa cúng bái.
Thiên Vũ quỳ gối trước bia mộ, ngữ khí bi thương nói: “ Môn chủ! Ta là Thiên Vũ, người nghe thấy ta nói không? Ta không có chết, ta vẫn nhớ ánh mắt của hung thủ. Một ngày nào đó ta sẽ vì các người mà báo thù rửa hận. Ta từng đáp ứng người sẽ làm một người lương thiện. Nhưng vì sự báo thù hôm nay, ta phải sống sót, phải có thực lực. Có thể ta sẽ quên rất nhiều thứ nhưng ta sẽ không bao giờ quên những lời dạy bảo của ngài. Nếu tương lai có một ngày mà ta làm trái lới dạy thì đó cũng là bất đắc dĩ. Mong môn chủ ngài cũng không nên tức giận. Ta sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ những chuyện ta đã đáp ứng với người.”
Hơi lạnh của làn gió đêm thổi, làm ánh nến trở lên mơ hồ. Xung quanh vang lên những tiếng côn trùng rả rích như đáp lại những lời của Thiên Vũ.
Bầu trời đầy sao, giống như vô vàn ánh mắt, lặng yên nhìn Thiên Vũ, lắng nghe thanh âm của hắn. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Đứng dậy, Thiên Vũ nhìn tấm bia đá, trầm giọng nói: “Môn chủ, ngài hãy yên nghỉ! Ta chẳng những sẽ báo thù rửa hận cho các ngươi mà sẽ tra ra nguyên nhân cái chết của tiểu thư, hung thủ đã sát hại mọi người. Tối nay ta sẽ lên đường, đi tới Thiết Thạch Trấn học nghệ. Môn chủ, ngài nhất định phải phù hộ cho ta học nghệ thành công, phù hộ cho ta sớm có ngày giết chết cừu nhân.”
Cúi lạy ba lần, Thiên Vũ đứng dậy nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh rồi lưu luyến cứ một bước lại quay đầu lại nhìn ba lần. Trong bóng đêm cứ dần dần rời xa mảnh đất quen thuộc này.
Ngày mai đối với Thiên Vũ mà nói là một sự bắt dầu mới. Đối với hoàn cảnh mới này không một ai có thể nói trước được, liệu mong muốn của hắn có được đền bù không?
Phù Cư Thành nằm ở đông nam Trung Châu, nằm gần Lăng Thủy. Là một thành thị lớn gần trăm vạn dân cư. Là một trong chín cổ thành của Trung Châu, cách Huyền Thiên Thành một ngàn hai trăm dặm.
Phù Cừ Thành có bốn trọng trấn phân biệt theo Đông Tây Nam Bắc. Theo thứ tự là: Thiết Thạch Trận ở phía Tây Nam, Vọng Xuyên Trấn ở phía Tây Bắc, Lâm Giang Trấn ở Đông Bắc, Hoàng Phong Trấn ở Đông Nam. Dân cư mỗi một trọng trấn đều vượt quá hai mươi vạn. Điều này làm cho Phù Cừ Thành được bài danh thứ tư trong chín đại cổ thành hiển hách.
Trung Châu đất rộng của nhiều, tài nguyên phong phú. Nơi loài người chủ yếu tụ tập là Huyền Thiên Đế Quốc. Tổng cộng có chín đại cổ thành cùng mấy ngàn vạn dân cư.
Nam bộ Trung Châu có tên là Lăng Thủy, cũng là nơi loài người tụ tập. Số lượng dân số chỉ chiếm ¼ dân số Trung Châu, cùng Trung Châu có quan hệt mật thiết nhưng đã thoát khỏi quản chế của Trung Châu.
Năm đó, Hiên Viên hoàng đế suất lĩnh loài người xuôi xuống phía nam Trung Châu, định đô tại Huyền Thiên Thành, sáng lập nên Huyền Thiên Đế Quốc. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Ngoài công tích vĩ đại chấn nhiếp thiên hạ, Hiên Viên Hoàng Đế