Quyển 3 - Phi Long Tại Thiên
Chương 77
Khô lâu khiêu vũ
Dịch: A Tút
Nguồn: Banlonghoi
Đi vào trong động thiên, Thiên Vũ nhìn cảnh sắc trước mắt, chỉ thấy cả tòa động phủ không gian vượt qua hai trăm trượng, trên bốn bức tường đá băng đóng một lớp dày, dưới mặt đất cũng phủ kín băng cứng, nhiệt độ cực kỳ âm hàn.
Thiên Vũ tiến lên từng bước, đột nhiên nghe được phía sau cửa đá truyền đến thanh âm đóng cửa, hắn theo tiềm thức quay đầu nhìn lại, “ối giời ơi, nó đóng cửa rồi”, không gian khôi phục sự yên tĩnh rất nhanh.
Ở chính giữa động phủ có một băng thai (đài băng, dạng như tòa sen) hình tròn đường kính năm trượng, hấp dẫn ánh mắt Thiên Vũ.
Trên đài băng một bộ khô lâu hoàn chỉnh cầm trường kiếm trong tay, bày ra tư thế phòng ngự.
Thiên Vũ hết sức ngạc nhiên, bộ khô lâu này da thịt đều không còn lại có thể đứng thẳng mà không ngã, tay cầm chắc trường kiếm, bày ra một bộ dáng phòng ngự, quả thật là khó thể tưởng tượng nổi?
Dời ánh mắt qua bên, Thiên Vũ cẩn thận lưu ý tình huống khác ở trong động phủ, phát hiện ngoại trừ ra băng phách ra thì không có chỗ nào khác thường.
Đi tới cạnh đài băng, Thiên Vũ cảm thấy đài băng trong suốt, bên trong có một viên châu màu xanh nhạt, to bằng ngón tay cái, dáng như giọt nước.
Mắt đọng lại trên viên châu hình giọt nước kia, trong lòng Thiên Vũ đột nhiên hiện lên một ý niệm, thầm nghĩ: "Đây chẳng lẽ chính là băng lộ?"
Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn khô lâu đứng trên đài, nghi hoặc tự hỏi: "Cái thứ này là vật gì, có tác dụng gì nhỉ?"
Thiên Vũ nhẹ nhàng vỗ về đài băng, cảm giác lạnh lẽo thấu xương xông thẳng vào trong óc, nhưng hắn không có cảm thụ được một tia hàn khí.
Thiên Vũ chuyển biến công pháp thi triển ra Hàn Băng Quyết phối hợp với Cửu Chuyển Vô Cực, tay phải trực tiếp đặt ở trên đài băng, cố gắng hấp thụ đại lượng hàn khí bên trong đài băng này, kết quả là không được như ý.
Thiên Vũ kinh ngạc khẽ hô một tiếng, cau mày nói: "Kỳ quái, đài băng này rõ ràng băng hàn lạnh thấu xương, hàn khí bức người, vì sao ta không thể nào hấp thụ nó vậy?"
Mang tậm trạng khó hiểu Thiên Vũ thử lại một lần, sau một hồi đã phát hiện ra một vài thủ đoạn.
Thì ra bên trong đài băng này ẩn chứa hàn khí siêu cường, chỉ có điều cỗ hàn khí kia ngưng kết thành một thể, Thiên Vũ không có thủ pháp đặc biệt để hấp thụ, cho nên chỉ có thể giương mắt nhìn thèm thuồng mà thôi.
Sau khi rõ ràng nguyên nhân, Thiên Vũ chuyển ánh mắt qua bộ khô lâu, lẩm bẩm: "Xem bộ dáng khô lâu này, tựa hồ đang bảo hộ một thứ gì đó, chẳng lẽ là băng lộ bên trong đài băng?"
Trầm tư chỉ chốc lát, Thiên Vũ đột nhiên nhảy lên trên đài băng, vừa mới rơi xuống, bộ khô lâu đột nhiên chợt lóe, trường kiếm trong tay xuất ra một thế Quét gọn thiên quân (Hoành tảo thiên quân), một đạo kiếm quang trắng bạc dài hơn một trượng xuất hiện tập kích hắn.
Thiên Vũ kinh hô một tiếng, thi triển ra Tàn ảnh Tây Tà, đao phong lợi hại bắn ra đao mang dài tới sáu thước, người đang ở trên không đột ngột chuyển hướng bổ tới khô lâu.
Tốc độ của bộ khô lâu này nhanh kinh người, né tránh được một đao Thiên Vũ, trường kiếm trong tay gào thét phóng ra kiếm quang lợi hại ngưng tụ thành kiếm trụ, vô số kiếm khí tung hoành ngang dọc, ngưng kết từ ngoài vào trong tạo thành một đạo kiếm cương gia tốc xoay tròn, sinh ra một cỗ hấp thụ cường đại kéo thân thể Thiên Vũ lùi lại. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Thiên Vũ gầm lên một tiếng hội tụ lực lượng toàn thân, loan đao Tà Nguyệt bắn ra đao cương trắng bạc độ dài vượt qua ba trượng, bổ tới luồng kiếm cương xoay tròn kia.
Đao cương kiếm khí giao hội với nhau tại một điểm, va chạm trong nháy mắt hình thành vụ nổ mạnh dẫn đến không khí chấn động kịch liệt, nhất cử đánh bay Thiên Vũ ra ngoài, nện lưng vào một khối băng trụ, đương trường phun ra một ngụm máu tươi, thương thế không nhẹ.
Sau khi bức lui Thiên Vũ, bộ khô lâu lại lui về chỗ cũ, bày ra tư thế phòng thủ như trước, tựa như hết thảy chưa từng phát sinh qua chuyện gì.
Thiên Vũ xoay người đứng lên, khóe môi còn vươn vết máu, ánh mắt bực bội trừng mắt nhìn tới bộ khô lâu, mở mồm chửi: "Cái tên ghê tởm, khốn nạn, chanh chua, chát chúa, chết đi rồi vẫn còn điêu ngoa đanh đá, vô sỉ ti bỉ vô cùng còn ra vẻ nhà nho phong nhã, mặt dày cũng vừa phải thôi, đập ta một cái phun máu giờ này bày đặt giả bộ lơ đi là xong chuyện hả? Mi còn nợ tay một dĩa tiết canh đó! Chuẩn bị trả cho tau đi con…."
Kết quả như thế Thiên Vũ khó thể tin nổi, lấy thực lực hắn lúc này đã là Võ sĩ sơ cấp, dĩ nhiên chỉ một chiêu đã bị bộ khô lâu không có tánh mạng đánh rơi xuống đài, lại còn bị thương không nhẹ, cảm giác này