Trên đỉnh núi,Cả 5 cường giả giao đấu cùng Sơn thú vương bất phân thắng bại, tất cả đều mang không ít thương thế.Cả 6 tách nhau ra đứng nhìn nhau.Tam thúc Địa Hoa cũng ăn không ít thương của Sơn thú vương nên lui lại ăn đan dược trị thương.Tam thúc quan sát thấy thiên địa lực lượng đã giảm nhiểu lắm rồi, định sẽ rời khỏi để tìm Tiểu Bá và Lão nhân sư tổ.“Các vị, ta không đủ thực lực nên xin rút lui khỏi tranh đoạt.
Mong các vị không làm khó”Sơn thú vương cũng rất thông minh nên đồng ý, bớt 1 kẻ địch càng có lợi cho hắn.Nhưng những người khác thì không dễ chịu như thế:“Không được, huynh đài rút lui bây giờ đợi chúng ta lưỡng bại câu thương rồi đoạt bảo hay sao?”Tam thúc chấp tay nói:“Ta đây xin xuống núi rời đi, không ra tay đoạt bảo vật này nếu nói sai lời bị lôi đình đánh chết”Cả 4 cường giả không còn gì để nói, người ta đã tuyên thề thì không cản được.“Huynh đài giúp bọn ta 1 tay, 4 thế lực chúng ta nợ huynh đài 1 ân tình”Tam thúc cười nói:“Các vị thứ lỗi, ta còn 1 đứa cháu đang lang thang bên dưới núi nên không thể ở lại sợ nó gặp bất chắc”Nói rồi đạp thân pháp rời đi xuống núi mà không xé rách không gian.Từ đầu cuộc chiến 5 đánh 1 đã khó khăn rồi, giờ đây giảm đi 1 người khiến áp lực cả 5 người tăng lên không ít.“Ra tay toàn lực đừng giữ sức mà đề phòng nhau nữa.
Giải quyết thú vương mới có bảo vật”Cả 5 quyết định tung hết sức.Ầm…Cuộc chiến tiếp tục diễn ra mà lúc này càng thêm hung hiểm, tất cả đều là sát chiêu mạnh nhất.“Hầu vương vạn chi quyền”Mưa quyền đánh thẳng đám cường giả.Song đao môn Thái lạc có thực lực yếu nhất trong nhóm cường giả bị trúng liên tục 3 quyền liền trọng thương.4 cường giả còn lại khá chật vật.“Hừ… Ta không đủ khả năng tranh đoạt xin cáo từ”Song đao Thái Lạc là người biết tiến lui nên muốn rời đi.Sơn thú vương nào chịu để yên, Tam thúc rời đi không phải chỉ là kiêng kỵ muốn giảm bớt địch nhân mà còn do Tam thúc không thực sự ra tay độc ác, chỉ chủ yếu giữ mình nên Sơn thú vương nhìn ra mà không gây khó dễ.Còn tên Thái Lạc này đã nhiều lần hạ sát chiêu với nó làm gì có chuyện bỏ đi được:“Hừm… làm gì có chuyện cho các ngươi rời đi.
Để mạng tất cả lại đây đi”“Kim thương bình vạn sơn”Hư ảnh 1 thanh thương khổng lồ từ trên trời giáng xuống nhắm thẳng đầu song đao Thái Lạc.Bùm… Ầm…Thái Lạc không chống nổi bị đánh bạo nổ, mà mặt đá bị đánh vỡ nát 1 đường to lớn.Dư kình võ kỹ khiến Phát vạn Tài thương chủ nửa bước cấp 8 cũng bị trọng thương.Còn 2 người Bách Cuồng và Hoa Tiếu sắc mặt càng thêm khó coi.4 người cùng đánh nay 1 người chết, 1 người trọng thương còn 2 người bọn họ lại không đủ sức hạ được Sơn thú vương.Hoa Tiếu nói với Phát vạn Tài thương chủ:“Tài thương chủ, Bách Cuồng tông chủ chúng ta hợp sức đánh đòn quyết định”Cả 3 gật đầu.“Bí kỹ Bạo Hùng diệt thế pháo”“Bí kỹ Thạch kê xạ nhật tiễn”Phát vạn Tài cũng là chủ 1 thương đoàn lớn nên ông cũng có bí kỹ cho riêng mình:“Bí kỹ Hắc ám phủ thiên chưởng”1 chưởng đen kịch như che hết ánh sáng tiến đến Sơn thú vương.Sơn thú vương gầm lên:“Tuyệt bí kỹ Kim Hầu vạn thủ chưởng”1 hư ảnh Hầu vương màu vàng kim sáng chói với cả nghìn cánh tay dùng chưởng đánh xuống.Ầm… Ầm…Toàn bộ công kích của 3 cường giả bị đánh nát.Khi bụi mù vừa tản đi thì Sơn thú vương phát hiện Cuồng Bách và Hoa Tiếu đã xé rách không gian bỏ chạy.
Còn Phát vạn Tài thì vô cùng tham lam nên đã lẻn đến gần Thuỷ Nguyên Bảo Lục Châu với ý đồ cướp lấy.“Grào… Nhân loại đáng chết dám cướp đồ của bổn vương”“Kim thương bình vạn sơn”Phát vạn Tài ngay lập tức dùng võ kỹ định né tránh:“Hắc ảnh phân thân”Võ kỹ phân thân làm 2, chỉ cần 1 trong 2 thoát được sẽ không chết.“Hừ… nào dễ trốn như thế”“Bí kỹ Tinh hầu đoạt mệnh chỉ”Sơn Thú vương dùng bí kỹ diệt sát 1 phân