Đúng là thói đời mà, nhỏ quá cũng dễ bị ức hiếp.Giàu quá cũng bị dòm nhó.Đến cả mua nhiều hoa quả quá cũng bị bất bình thay.Chẳng còn gì để né tránh được.Tiểu Bá sau khi dọn sạch cửa hàng hoa quả thì cậu đi đên quán trọ mà binh lính tốt bụng đã chỉ.“Nhất Lâu Tiểu Trù”“Cái tên nghe rất hay”Tiểu nhị thấy Tiểu Bá liền chạy đến hỏi:“Nhóc con muốn tìm ai?”Tên tiểu nhị này khá khôn ngoan khi không xua đuổi hay hách dịch.Bởi hắn nhìn thấy Tiểu Bá rất sạch sẽ lại toát ra dáng vẻ con nhà cao sang nên rất khách khí.Tiểu Bá cười nói:“Tiểu ca, ta muốn thuê phòng ở lại.
Hi… hi…”Nói rồi cậu lấy ra 1 xâu bạc lắc lắc, không dám lấy vàng ra bởi cậu biết tiền nhiều sẽ làm người không tốt đỏ mắt, mà cậu nào có hay đã có những kẻ thương nhớ cậu dù không lộ ra.Tiểu nhị cười rạng rỡ đưa Tiểu Bá vào trong.“Tiểu ca ta muốn 1 phong trung bình thôi, cho ta 1 ít thức ăn ngon cùng trà là được rồi”Chưa đến quầy trưởng quỹ thì cậu đã nói ra yêu cầu của mình.Tiểu nhị cũng nhanh chóng an bày theo yêu cầu của cậu.Khi thấy tiểu nhị dẫn cậu lên lầu thì khách nhân lẫn lão trưởng quỹ giật giật khoé môi.“Con nhà ai nhỏ thế đã tự đi ra ngoài?”“Người ta cho tiểu tử đó ra ngoài thì không phải là dạng có thể chọc được, an phận đi”…Phòng của Tiểu Bá là ở gần 1 con con hẻm ở phía sau quán trọ.Tiểu nhị mang lên cho cậu thức ăn rất phong phú, gồm 1 đĩa thịt xào, 1 tô cá kho, rau, canh và cơm cùng với ấm trà thơm.“Tiểu thiếu gia, người có gì cần cứ gọi ta là được”Lấy mấy đồng cho tiểu nhị rồi Tiểu Bá ngồi xuống ăn.“Huyễn Bảo ra đây ăn đi”Cậu không quên gọi tên tham ăn Huyễn Bảo ra ăn cùng bởi thức ăn khá nhiều.Huyễn Bảo nhìn xung quanh rồi nói:“Tiểu chủ nhân, chúng ta đã đi ra ngoài rồi à?”Tiểu Bá vừa ăn vừa nói:“Ừ… ra ngoài rồi.
Giờ cậu phải ở bên cạnh ta, canh chừng an toàn cho ta hiểu không?”Huyễn Bảo cúi đầu ăn ặm ừ đồng ý.Cả 2 ăn như cuốn, rất nhanh sạch loáng cả bàn.Huyễn Bảo vỗ vỗ cái bụng nói:“Thật ngon, nếu được ăn thế này thì theo tiểu chủ nhân thật sướng”Tiểu Bá lấy chiếc nhẫn không gian và những cái túi không gian có thêu hoa văn tông môn ra đưa cho Huyễn Bảo dặn dò:“Mang chúng vào trong đi, đưa cho mọi người ăn rồi lấy hạt trồng”Huyễn Bảo nhận lấy chiếc nhẫn rồi nhanh chóng lao vào Dịch chuyển môn được biến nhỏ trên bàn.Khi đến nơi Huyễn Bảo truyền lại ý niệm thế là Tiểu Bá thả hàng loạt hoa quả ra.Huyễn bảo tóm lấy 1 số quả bỏ vào Huyễn Bảo phục rồi ôm chiếc nhẫn chạy vào toà lâu đài ném mấy cái túi lên giá rồi theo trận pháp đi ra.Mang lại chiếc nhẫn, thu hồi Dịch chuyển môn.
Tiểu Bá ôm Huyễn Bảo đến chiếc thùng tắm đã được tiểu nhị chuẩn bị trước đó.Cả 2 đùa giỡn trong chiếc thùng tắm hồi lâu rồi mới thay đồ.Chưa kịp lên giường thì Huyễn Bảo nói:“Tiểu thiếu gia cẩn thận, chúng ta bị trúng thuốc mê rồi”Ngay sau đó Huyễn Bảo ngã lăn ra ngủ.Bỏ Huyễn Bảo vào trong áo, kiểm tra lại thức ăn và trà.Tất cả đều không thấy có vấn đề gì.Nhìn lại thùng tắm và nước trà chợt hiểu ra, đây là thuốc mê loại hỗn hợp.Nếu chỉ uống trà không tắm thì không sao và ngược lại cũng vậy.Nhưng nếu uống trà và tắm thì 2 phần thuốc mê đó sẽ hợp lại nhau phát huy tác dụng.“Ủa… mà sao mình không sao???”Nhớ đến cậu liền cười: “Hi… hi,,, thì ra mình dùng Ám nguyên tố ngưng tụ nội tạng nên dù cho có ăn thuốc độc cũng chỉ làm bổ thêm cho lực lượng mình”“Đã thế chơi chết các ngươi.
Hi… hi…”Dùng 1 chút Mộc nguyên tố chui vào người Huyễn Bảo hút hết mê dược trong người tên đồng đội không đáng tin này.Nói sơ qua kế hoạch, rồi giấu đi túi không gian cùng tất cả Bảo khí lẫn Pháp bảo.Mở nhẹ cửa phòng như có người ra vào.Trở lại chỗ thùng tắm, ngã ngay trên