Trong nháy mắt, Lục Văn Đức giống như già đi rất nhiều. Lục Tử Vinh đỡ ông cụ rời khỏi phòng tiệc.
Một bữa tiệc đính hôn xa hoa hào nhoáng,3 món ăn thơm ngon trên bàn còn chưa động vào đã vội vàng kết thúc.
Ngồi trong xe, Nghiên Ca vẫn chưa thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra. 1
Không biết tại sao lúc nhìn cảnh Hoàng Kỳ An bị dẫn đi cô lại cảm thấy rất quen. Trước đây, khi Đội trưởng Lý của
Cục Tân Cảng tới nhà họ 9Lục dẫn cô đi, không phải cũng dùng lí do này sao?
Chỉ là, xem ra tình cảnh của Hoàng An Kỳ nghiêm trọng hơn có rất nhiều.
“Vợ à, 3em nghĩ gì vậy? Có phải trong lòng đang vui vẻ nở hoa đúng không?”
Lục Thiếu Nhiên đưa cho Nghiên Ca một chai nước, vừa nói vừa trêu cô.
Nghiên Ca liếc xéo anh một cái: “Im miệng!”
Lục Thiếu Nhiên sửng sốt, sau đó thu lại nụ cười: “Vợ à, anh…” “Tinh tinh tinh…”
Chuông điện thoại vang lên, Nghiên Ca cầm lấy vừa liếc nhìn đã lập tức bắt máy: “Alô…”
“Lập tức lên tầng thượng!”
Cúp điện thoại, vẻ mặt Nghiên Ca ngẩn ra.
“Lại là chú Út à?”
Giọng điệu chua loét của Lục Thiếu Nhiên làm Nghiên Ca càng không biết phải làm sao.
Cô mím môi, cởi dây an toàn, trước khi xuống xe nói: “Em sẽ cố hết sức để chú Út thay đổi quyết định.”
Lục Thiếu Nhiên lại vui vẻ ra mặt, anh ấy hạ cửa sổ xe xuống, ở trong xe hét lớn: “Vợ à, em là người xinh đẹp nhất
thế giới! Công chúa Bạch Tuyết cũng không trắng bằng em đâu!”
“Cút!”
Nghiên Ca vừa đi vừa quay đầu lại mắng.
Cũng chỉ có Quý Thần mới có thể chịu được được tính tính này của Lục Thiếu Nhiên.
***
Từ gara, Nghiên Ca vội vàng quay lại tầng thượng, trong lòng cô thấp thỏm không yên.
Đứng ở lối vào được trải thảm đỏ, vừa nhìn thoáng qua, cô lập tức ngạc nhiên.
“Chị dâu!”
“Ấy, đây mới đúng là chị dâu chính hiệu nè! Mới vừa rồi là