Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Mười hai giờ đêm.
Trong phòng sách trên tầng hai, sắc mặt ông cụ Lục cực kỳ khó coi.
Ông cụ chống quải trượng ngồi trước bàn, án3h mắt ông lạnh lùng nhìn Lục Lăng Nghiệp.
“Thằng Ba, anh phóng túng quá rồi đấy!”. Ông cụ Lục liếc nhìn anh, đôi mày chau lại thể hiện 1rõ cơn tức giận.
“Bố, sao bố lại nói như thế?” Ánh mắt Lục Lăng Nghiệp sáng quắc nhìn thẳng ông cụ Lục. Hai bố con nhìn nhau
chằm chằm, không k9hí xung quanh như tràn ngập mùi thuốc súng.
Ông cụ Lục cổ hít thở sâu lấy lại bình tĩnh, cánh mũi vẫn phập phồng: “Thằng Ba, anh thật s3ự cho rằng bố già rồi
nên lú lẫn rồi à? Dạo này anh thân thiết với con bẻ Nghiên Ca quá rồi đấy!”
Lời nói của ông cụ có vẻ như chỉ là l8ời cảnh cáo nhẹ nhàng, nhưng như đang muốn làm rõ mọi chuyện. “Cho nên
sao ạ?”
Ông cụ Lục nhìn thái độ Lục Lăng Nghiệp bình tĩnh như vậy, không kiếm được cơn giận nữa, đập mạnh lên bàn:
“Lục Lăng Nghiệp, anh có thái độ gì vậy hả! Tôi nói cho anh biết, đó là cháu dâu của anh chứ không phải loại con
gái khác để anh có thể chạm vào đầu. Nghiên Ca là vợ của Thiếu Nhiên, anh có biết không hả?”
“Con biết!”
Lục Lăng Nghiệp chầm chậm ngước mắt lên, anh vẫn giữ nguyên dáng vẻ bình tĩnh nhìn ông cụ Lục đang cực kỳ
tức giận.
“Anh!”
Ông cụ Lục chống mạnh quái trường xuống nền nhà, nói: “Anh còn chế nhà họ Lục còn ít chuyện đau đầu à? Với
thân phận bây giờ của anh mà cứ dây dưa không rõ ràng với cháu dâu như thế thì anh có còn cần mặt mũi nữa
không?”
Nghe đến đây, ánh mắt Lục Lăng Nghiệp sắc lẹm, khuôn mặt lạnh lùng nhìn thẳng ông cụ Lục: “Bố cần con công
khai mọi chuyện của Thiếu Nhiên với bên ngoài không? Bố cảm thấy đến lúc đó ai mới là người mất mặt?”
“Lục, Lăng, Nghiệp!” Đêm đã khuya mà trong phòng sách ông cụ Lục vẫn đang mặt đỏ tía tai giận giữ: “Anh nói
thế là ý gì? Chẳng lẽ Thiếu Nhiên.” “Bố không cần phải quản chuyện của con. Lúc trước bố đã giao nhà họ Lục cho
con rồi vậy bố cứ yên tâm nghỉ ngơi dưỡng lão đi!”
“Thằng oắt con này, anh muốn làm phản đúng không?”
Ông cụ Lục tức mà không biết trút giận vào đầu Trước kia ông cụ cũng đã nghe rất nhiều tin tức đồn thổi nhưng
ông cũng không tin rằng con trai và cháu dâu mình có dây dưa gì với nhau.
Nhưng tối nay khi nhìn thấy hai người cùng trở về nhà, lại nghe được tin từ bệnh viện truyền đến, ông cụ Lục nhạy
bén phát hiện ra được sự bất thường.
“Bố muốn giữ mặt mũi hay muốn con, tự bố chọn đi!” Thái độ không chịu nhượng bộ của Lục Lăng Nghiệp thiếu
chút nữa khiến ông cụ Lục tức đến ngã lăn ra.
Ông cụ nặng nề hít thở, đôi mắt không ngừng lóe lên tia tức giận: “Anh nói đi, rốt cuộc anh với Cổ Nghiên Ca phát
triển đến giai đoạn nào rồi? Bố còn tưởng rằng cô bé kia là đứa thông minh lanh lợi, không ngờ..” “Không liên quan
tới cô ấy!”
Lục Lăng Nghiệp cắt ngang lời ông cụ Lục. Anh nghiêng người, mười ngón tay đan xen đặt trên bàn, nhìn ông cụ
Lục, nói: “Bố, chuyện của con, con tự biết chừng mực. Còn những việc khác bố cũng