Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Sân bay.
Trên đường từ biệt thự nhà họ Lục đến sân bay, Nghiên Ca luôn nhìn cảnh vật lướt qua ngoài cửa sổ, một nỗi buồn
không th3ể giải thích dần dâng lên trong lòng cô. Cô cũng không biết cuộc sống sắp tới ở thành phố B sẽ thế nào,
cũng không biết chuyện này mình 1sẽ đi bao lâu.
Lúc này, đứng trước sân bay, đôi mắt cô vẫn hơi hoang mang.
Máy bay tư nhân ở ngay trước mắt, lần trước l9à cô và chú Út cùng bay đến thành phố B.
Nhưng bây giờ… “Vợ à, sao về mặt em lại như đưa đám thế! Chúng ta chỉ tạm thời đến th3ành phố B tránh sóng
gió, chờ chuyện này qua đi sẽ quay lại!”
Lúc này, Lục Thiếu Nhiên vẫn còn lạc quan an ủi Nghiên Ca.
Cô quay qua nhìn anh, cười khổ: “Thiếu Nhiên, hi vọng anh có thể mãi lạc quan như vậy!”
“Sao em lại nói thế!?” Lục Thiếu Nhiên tùy ý ôm bả vai Nghiên Ca: “Con người sống phải vui vẻ! Không sao hết,
anh ở thành phố B cùng em, vậy là anh có thể muốn làm gì thì làm!”
“Quý Thần thì sao? Anh giải thích thế nào?”
Nghiên Ca nhíu mày hỏi một câu trêu tức, Lục Thiếu Nhiên lập tức kiêu ngạo ngẩng đầu: “Tách ra một vài ngày
cũng không chết được! Đâu cần ngày ngày dính lấy nhau!”
Lời nói này!
Nghiên Ca nhạy bén cảm nhận được điều khác thường.
Thường ngày Lục Thiếu Nhiên và Quý Thần dính như keo như sơn, bây giờ anh ấy lại nói như vậy, Nghiên Ca híp
mắt lại: “Nói thật đi, anh và Quý Thần lại sao rồi?”
Lục Thiếu Nhiên kéo cô đi đến bậc thang lên máy bay: “Không sao cả,