Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Lục Lăng Nghiệp nói lời giữ lời, cả nhà ăn sáng xong, anh đưa Sơ Bảo đi cùng. Nghiên Ca đứng ở cửa nhìn xe của
họ dần biến m3ất.
Gió biển thổi nhè nhẹ, Nghiên Ca ôm vai, nhìn sóng biển nhẹ vỗ cách đó không xa, trên môi nở một nụ cười dịu
dà1ng. Cô quay về phòng sách trên tầng hai, trên giá sách cạnh tường bày rất nhiều sách, nhìn thoáng qua, đa số
đều là sách li9ên quan đến quân đội. Nghiên Ca không có hứng thú, cũng không có ý định xem thử. Cô mở laptop
ra, đăng nhập vào phần mềm ch3at do cô tự phát triển, vừa đăng nhập thành công đã thấy có ảnh đại diện không
ngừng nhấp nháy.
Nghiên Ca thầm nở n8ụ cười, cô không mở vội ra mà mở một trang web khác, sau khi nhập một địa chỉ web, giao
diện liên chuyển sang trang web nước ngoài. Trên màn hình, đường cong màu đỏ và màu xanh lúc cao lúc thấp,
nhưng đều có một điểm giống nhau, chính là đi từ thấp lên cao.
Nghiên Ca hài lòng cười nhẹ, lúc này mới mở phần mềm chat, ấn vào ảnh đại diện đang nhấp nháy không ngừng,
khung chat lập tức nhảy ra hai mươi mấy tin nhắn.
Lúc đầu là phân tích, càng về sau lại thành gấp gáp kêu gọi, Nghiên Ca xem hết rồi nhanh chóng trả lời: [Stephen,
xin lỗi anh, gần đây em hơi bận.
Stephen là cố vấn cô quen lúc đi du học ở Pháp.
Vừa là thầy lại vừa là bạn, ông đã hơn bốn mươi tuổi, là một người Anh rất thân thiện.
Ông định cư ở Pháp, đồng thời cũng giúp cô rất nhiều. Nghiên Ca vừa mới gửi tin nhắn đi, Stephen ở đầu kia đã trả
lời ngay lập tức.
Trò chuyện với Stephen tầm nửa tiếng, Nghiên Ca đấm đấm vai rồi tắt máy tính.
Xem ra, còn cần thêm chút thời gian!
Một mình ở trong căn biệt thự Cảnh Hào rộng lớn, Nghiên Ca buồn chán nhìn điện thoại.
Một lát sau, một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô, cô mở danh bạ rồi tìm số gọi đi.
Chuông điện thoại kêu nửa phút, Lâm Tiểu Vũ mới nhận điện thoại, cô ấy thở hổn hển nói: “A lô, Nghiên Ca à.”
Nghiên Ca giật mình: “Tiểu Vũ, sao đó? Cậu lại bận hả?”
“Không, không… Cậu tìm mình có việc gì à?”
Nghiên Ca hơi do dự: “Cũng không có việc gì cả. Gần đây đúng lúc mình ở thành phố B, nếu cậu có thời gian thì
chúng ta gặp nhau một chút, nhưng nếu cậu bạn thì..”
“Mình không sao! Cậu ở đâu vậy, mình tới đón cậu!”
Nghiên Ca nghĩ