Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Tổng bộ I.U.
Xe dùng trước cổng, Lục Lăng Nghiệp xuống xe, bước vào sảnh lớn rồi đi thẳng vào thang máy.
Ngay khoảnh khắc cánh cửa 3thang máy chuyên dụng của Tổng Giám đốc sắp khép lại, có một bàn tay bất ngờ
chen vào, ngăn cửa thang đóng lại.
“Tổng Giám đốc!”
Lụ1c Lăng Nghiệp híp mắt nhìn người vừa đi vào thang máy: “Ra ngoài!”
Giọng nói của anh không mang theo bất kỳ sắc thái cảm xúc nào. Diệp Lan 9đỏ mắt, chen vào thang máy, nhìn anh
bằng ánh mắt thoáng vẻ van nài: “Tại sao chứ, tại sao lại sa thải em?”
Lục Lăng Nghiệp cau mày, mất ki3ên nhẫn: “Tự cô nghĩ đi!”
“Tổng Giám đốc, có nói thế nào đi nữa thì em cũng đã theo anh gần một năm, chẳng lẽ lại không có sức nặng bằng
và8i câu nói của Cố Nghiên Ca.”
“Câm miệng!” Mắt anh hơi tối lại, sắc bén như một thanh đao đã tuốt ra khỏi vỏ: “Lỗi mình phạm phải, nếu đã
không tự biết nguyên nhân thì không có tư cách hỏi!”
“Tổng Giám đốc…”
Lục Lăng Nghiệp không có biểu cảm gì, mắt khẽ nhắm lại, mang theo vẻ khinh miệt: “Cô là em họ của Diệp Cảnh
Nhan, chứ không phải là em họ của tôi, lần cuối cùng, cút ra ngoài!”
Thang máy đã lên đến tầng bốn, Diệp Lan mặt mũi tái mét, nhất là trước cái nhìn sắc bén của Lục Lăng Nghiệp, cô
ta cảm thấy dây thần kinh của mình căng ra như chão.
Diệp Lan hoảng hốt bỏ chạy, nhưng khi đứng trước cửa thang máy, nhìn thang máy riêng của tổng Giám đốc đóng
lại rồi từ từ đi lên, cô ta cắn môi, sự không cam tâm hiện rõ trên khuôn mặt.
Cô ta hiểu câu nói sau cùng kia của Lục Lăng Nghiệp là có ý gì.
Ý của anh là, nếu cô ta không phải là em họ của Diệp Cảnh Nhan thì ngay đến 1.0, cô ta cũng không vào nổi.
Bao nhiêu lâu nay, cô ta luôn một lòng say mê Lục Lăng Nghiệp, một người tự kiêu về bản thân như cô ta, cảm thấy
chỉ có người đàn ông xuất chúng như anh mới sánh đôi được với mình. Nhưng mọi thứ vốn đang tốt đẹp lại hoàn
toàn bị hủy hoại vì sự xuất hiện của Cố Nghiên Ca.
Sao cô ta cam tâm cho được?
Hôm qua đột nhiên nhận được thông báo bị sa thải, không biết có bao nhiêu người đang cười nhạc chế giễu sau
lưng cô ta đây nữa. Cô ta từng là một trợ lý Tổng Giám đốc đầy kiêu hãnh, vậy mà bây giờ lại như chó không nhà,
muốn vào tòa nhà tổng bộ của IU cũng phải nói dối với lễ tân là đến bàn giao công việc. Sáng nay, cô ta phát hiện
thẻ nhân viên của mình không thể quét để mở lối vào tòa nhà được nữa, mọi thứ được xử lý quá nhanh, những nỗ
lực của cô bao lâu nay đều thành công cốc. Cố Nghiên Ca, cô chờ đó!
Cố Nghiên Ca đưa Sơ Bảo đến trường, nhìn thằng bé vào lớp rồi mới yên tâm quay trở lại xe. Lúc mở cửa xe thấy
Yến Thất đang gọi điện, Yến Thất thấy cô lên xe thì vội nói: “Cứ vậy đi đã, cậu ở nhà đợi