Trans: Hoconkut3
-------------------------------------------------
Động ngầm này là một bản đồ khá rộng, các đường hầm chằng chịt, các bậc thang nối liền nhau, trong hang cũng có rất nhiều FLAG. Chỗ này tổng cộng có ba lối vào, chia thành ba chỗ được giấu trong trấn Thương Linh. Vô luận là vào từ cửa nào, sau khi tiến nhập đều chỉ có một đường để đi, và đều sẽ gặp hoặc quái vật hoặc bẫy sập được thiết lập như mấy trạm kiểm soát. Đường đi sẽ càng lúc càng nhiều đi kèm với nhiều phần thưởng khác nhau được phân phối ở giữa hoặc cuối của những con đường này.
Hồ nước mà Tiểu Thán và Bi Linh rơi xuống, về mặt lý thuyết, ngay cả những người chơi không biết bơi cũng có thể vào bờ. Tuy phần giữa hồ nước khá sâu, nhưng càng về bốn phía càng nông hoàn toàn có thể nhịn thở chìm xuống đáy hồ rồi đi từ dưới đáy lên bởi vì khoảng cách cũng không quá xa. Chưa kể nếu người chơi vì thiếu khí mà sặc nước thì cũng sẽ không bị bất tỉnh, chỉ là điểm sinh tồn sẽ không ngừng giảm sút, ở một mức độ nhất định sẽ có cảm giác chết đuối do hệ thống mô phỏng.
Mà nếu đi trên con đường dọc hồ nước thì cũng sẽ bị quái vật tấn công.
"Hình như có gì đó đang tới..." Nghe thấy tiếng động lạ trước mặt, Tiểu Thán lại nói nhảm một câu.
"Là chuyện ta muốn hỏi ngươi đấy." Bi Linh nói tiếp: "Không có thực vật trên tường đá, nhưng lại có mùi tanh trong hang động, điều đó có nghĩa là có một số loại động vật qua lại. Đoạn đường chúng ta mới đi qua không có mùi, mà hang động tới chỗ này lại rộng ra, có nghĩa là thứ kia có thể rất lớn và chỉ có thể di chuyển quanh khu này." Nàng vừa nói xong đã lấy ra MP5 từ trong bọc hành lý, gắn đèn pin lên thân súng, soi sáng bóng tối phía trước, thời thời khắc khắc chuẩn bị nổ súng.
"Có lẽ chúng ta nên chạy a!" Tiểu Thán nói, "Rút về thông đạo kia, nó sẽ không đuổi theo được."
"Sau đó thì sao?" Bi Linh quay đầu hỏi: "Chỉ có một đường để đi, hồ nước bên kia cho dù tạm thời an toàn, nhưng không có đường ra a."
"Ừm... Cũng đúng." Tiểu Thán cũng lấy ra【Súng Ngắn Winchester】và nạp đạn.
Trên thực tế, quay lại cũng là một cách, dù sao thì trong kịch bản, người chơi không cần ăn uống ngủ nghỉ, miễn là họ không bị quái vật tấn công thì mạng sống của bọn hăn sẽ không bị đe dọa. Đợi tới khi mặt trời lặn, nếu đồng đội quay lại phát hiện rằng bọn hắn không có trở lại nhà trọ thì ắt sẽ ra ngoài tìm kiếm.
Nhưng là, Phong Bất Giác cũng không biết tiểu Thán và Bi Linh gặp chuyện gì, hắn không thể nào nghĩ tới chuyện "hai người này đang bị kẹt dưới lòng đất do một cái hố to nào đó". Khả năng cao hắn sẽ đoán là hai người bị NPC bắt đi hay gì đấy... Bởi vậy, cho dù nhóm Phong Bất Giác có đi tìm tung tích hai người bọn hắn thì cũng sẽ chỉ nhìn đại khái từng căn phòng trống để xem có ai ở đó không, và có thể sẽ không phát hiện ra chỗ lõm trên mặt đất trong căn phòng trống hẻo lánh kia.
Tóm lại, quay về hồ nước là một chiến lược có khả năng cao sẽ dẫn tới kết cục không có ai tìm được cho đến cuối kịch bản, đây là phán đoán của Bi Linh.
"Đến rồi, rất gần..." Bi Linh trầm giọng nói, nhìn chằm chằm vùng tối đen trước mặt. Nàng và tiểu Thán đều có sở trường điều tra cấp E, bất quá với tư cách là người chơi sở trường bắn súng, năng lực thị giác của nàng rõ là tốt hơn Tiểu Thán.
Tiểu Thán nghe vậy cũng chỉnh súng, nhắm ngay phía trước chuẩn bị bắn.
Gào——
Lại một tiếng gào, xen lẫn với một tiếng ầm ầm lớn. Một con quái vật khổng lồ có kích thước bằng một chiếc ô tô lọt vào tầm nhìn của hai người.
Con quái kia thân hình cực lớn, đứng gần khó mà thấy được toàn thân, nhưng lớp da của nó lộ ra dưới ánh sáng của nước nhớp nháp và trơn trượt, dưới ánh sáng đèn pin lộ rõ từng đường nét trên lưng. Nó trông giống như một con cá sấu khổng lồ.
Nhưng đầu của quái vật kia lại không giống cá sấu, nó trông gần giống chó hơn, và tiếng gầm của nó giống tiếng gấu gầm.
Đoàng một tiếng. Súng trong tay Tiểu Thán đã cướp cò, khi trong cự ly ngắn và trung bình thì đây chính là một đòn tấn công với uy lực khá lớn, nhưng vẫn không thể xuyên qua lớp giáp của