Ngôn Thương Đình vốn còn đang làm trường kì chiến sĩ vô ưu vô lo sau cách mạng, cắm đầu cắm cổ vô ngủ, đại họa đến nơi cũng không biết.
Lâm Minh ngại Ngôn Thương Đình là nữ, đem nàng lên giường xong, lấy chút nước ấm lau cái trán thê thảm kia rồi cũng đóng của đứng ở bên ngoài ngắm nhân sinh.
Từ trên lầu nhìn xuống, chỉ thấy lấm tấm đầu người, đủ loại nhân vô cẩu dạng ồn ào náo nhiệt. Đây là khách điếm ngoại thành tốt nhất, nên vào đây chắc chắn là kẻ có tiền. Lâm Minh tự mình bày ra một tư thế đứng thật soái, thật lãng tử, nhìn mà không cười để cho có vị lạnh lùng. Hắn chỉ thật muốn cho Ngôn Thương Đình thấy rằng hắn rất đẹp trai, rất nhiều người theo đuổi chứ không phải dạng chó cũng không thèm như nàng nói.
Lâm Minh chống tay nhìn cửa ra vào, hai dáng người cao cường tráng mặc hắc y lấp lóe chưa vào, nhìn dáng người khẳng định người kia nhất định rất đẹp trai, tiếp theo là hai thanh y nữ tử, dáng người mềm mại, uyển chuyển. Rồi tiếp theo là một cái bạch y, nhìn thấp thoáng dáng người liền biết là đại mỹ nữ. Lâm Minh mở miệng cười, trong lòng đang không ngừng phun tào, ta câu dẫn chết ngươi mỹ nữ à.
Mấy cái bóng ấy dần dần hiện rõ ở cửa ra vào, một linh hồn lẽ loi của Lâm Minh kêu hắn mau chạy đi nhưng hắn vẫn đắm say chờ nhìn mỹ nữ.
Sau này cho dù có bị thiến ép Lâm Minh thì hắn cũng thề chết không nói ra suy nghĩ ngày hôm nay. Lúc nhìn thấy những gương mặt mỹ miều kia, những gương mặt kia cũng nâng lên nhìn hắn. Lâm Minh cảm thấy nhân sinh không còn gì luyến tiếc.
Nhìn mỹ nhân từng bước tiến lại gần làm Lâm Minh hận không thể tàng hình đi, chân muốn nhũn ra rồi, gương mặt cương cứng nhìn Tinh Hàm.
"Điện... điện hạ..." Giọng run rẩy cúi người hành lễ, đầu hạ thấp như muốn chạm xuống đất.
"Ngôn Thương Du đâu?" Tinh Hàm lạnh giọng hỏi Lâm Minh. Bây giờ ngoài Lâm Minh cũng không thể hỏi ai khác, ma men Ngôn Thương Đình chắc vẫn còn chưa tỉnh nữa là.
"Công chúa, thiếu gia không phải ở cùng người?" Vốn còn đang sợ thì Lâm Minh bị hù tỉnh. Chuyện Ngôn Thương Du là cơ mật quốc gia, khai ra là chết chùm, chùm đùm chết hết, tuyệt không để lộ ra nửa điểm sơ hở được. Lâm Minh ngẩn đầu nhìn Tinh Hàm ánh mắt như hỏi lại Tinh Hàm chuyện gì a.
"Thật sự không biết?" Tinh Hàm khẽ chếnh mi, nhìn chăm chú Lâm Minh.
"Thiếu gia xảy ra chuyện gì sao?" Lâm Minh liền hoảng lên, bên ngoài nhìn như là đang lo lắng cho Ngôn Thương Du nhưng thật trong thân tâm là bị Tinh Hàm nhìn đến hoảng.
"Hắn trốn rồi." Tinh Hàm cười như không cười, mắt phượng híp lại không rời Lâm Minh.
"Cái gì? Sao lại...Xin điện hạ tha tội." Lâm Minh nghe đến liền biểu hiện kinh ngạc mười phần hét lớn, lại nhận ra bản thân đối mặt Tinh Hàm hét nên lại quỳ xuống cúi rập người chờ phạt. Có trời mới biết Lâm Minh thật sự đã sợ đến quỳ luôn rồi, nếu còn tiếp tục đối mặt với Tinh Hàm chỉ có nước bị lộ.
" Ngôn Thương Đình ở đâu?" Tinh Hàm quay mặt cũng lười để ý hắn, người nàng muốn đánh chết đều mang họ Ngôn.
"Ở... ở trong phòng... nhưng..." Lâm Minh nghe Tinh Hàm nhắc đến Ngôn Thương Đình liền hoảng sợ, trái tim nhỏ bé của hắn sắp toang thật rồi.
Không đợi Lâm Minh nói hết câu Tinh Hàm đã đẩy cửa đi vào, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng của Lâm Minh dõi theo nàng, trong miệng ú ớ còn chưa nói hết câu. Xong rồi, xong thật rồi!
Tứ Vu liếc Lâm Minh một cái cũng nối gót theo Tinh Hàm đi vào, để lại Lâm Minh một mình một tâm hồn thấp thỏm lo âu.
Tinh Hàm nhìn người trên giường an ổn ngủ say, gương mặt hoàn mỹ không khuyết một chút, nếu không phải cái trán bị u đỏ lên quá chói mắt kia thì đã hoàn hảo rồi. Cứ như vậy, Tinh Hàm đứng bên giường nhìn nàng, nàng im lặng mà ngủ. Hình ảnh mỹ nhân ngắm mỹ nhân bây giờ muốn bao nhiêu đẹp thì có bấy nhiêu đẹp, cho đến khi...
"Mang chậu nước đến ." Tinh Hàm mở miệng, Tứ Vu nghe xong thì ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta.
"Tuân lệnh." Vu Vũ nhanh chân chạy tìm tiểu nhị lấy nước mang lên đưa trước mặt Tinh Hàm. Lâm Minh đứng ngoài cửa ngó vào, thầm than thở, ngài tự cầu phúc cho mình đi, ta sẽ thay ngài hương khói đầy đủ.
Tinh Hàm chỉ bảo đi lấy nước lên, Vu Vũ nói tiểu nhị y vậy, tiểu nhị không rõ nên múc nước giếng đưa cho Vu Vũ, nước này ấm áp lạ người, chạm thử