Ân Khải ôm lấy hai cô gái ăn mặc gợi cảm đứng trong bể người đang nhảy nhót, cơ thể dán sát vào nhau để tán tỉnh đối phương.
Trong đó có một mỹ nữ dùng đùi trắng thon dài câu vào eo của Ân Khải, làm cho xung quanh truyền đến một trận la hét.“Ân Thiếu…” Người phụ nữ yêu kiều gọi tên anh ta, đôi mắt liêu nhân không ngừng khiêu khích Ân Khải.Khóe môi của anh ta hiện lên một đường cong tà khí, cặp mắt dán lên vòng eo thon gọn đang dán trên nơi nhạy cảm của anh.
Ân Khải dùng ngón tay thon dài nâng cằm của người phụ nữ đó, giọng nói ái muội mang theo chút say phả lên gương mặt nóng ran của đối phương: “Bảo bối, em chủ động như vậy làm anh không tài nào từ chối được.”Người phụ nữ cười yểu điệu, hai cánh tay mềm mại choàng qua cổ của anh ta rồi dịu dàng nói: “Vậy thì đừng từ chối em là được rồi, tối nay em sẽ ở bên Ân Thiếu.”Tiếng hú hét của những người xung quanh càng rõ ràng hơn trong bị tiếng nhạc xập xình, mỹ nữ gợi cảm bị bỏ xó ở một bên tức giận dậm chân rồi thấp giọng nguyền rủa: “Hồ ly tinh, xem như lần này cô thắng.”Ân Khải ôm người đẹp phong tình rời khỏi sàn nhảy, anh ta cầm lấy ly rượu đế cao mà nhân viên phục vụ bưng tới rồi cùng mỹ nữ cụng ly.
Hai tay đang khoác vào nhau chuẩn bị uống rượu giao bôi, lúc này khóe mắt anh ta bỗng phát hiện một bóng dáng quen thuộc nên lập tức buông ly xuống, khiến cho người đẹp kia chu môi bất mãn.“Ân Thiếu, sao anh không uống?”Ân Khải đẩy người phụ nữ kia ra rồi cầm ly lên uống một ngụm nhỏ, anh ta bước nhanh đến chỗ người kia rồi chào hỏi bằng một cách giễu cợt: “Đây chẳng phải Tiêu thanh thuần sao?”Ánh mắt của Kiều Khinh Tuyết chợt lạnh, cô gạc mái tóc dài sang một bên, khóe môi nở ra một nụ cười ngọt ngào: “Đây chẳng phải là Ân ngựa đực sao?”“Cô nói gì?” Sắc mặt của Ân Khải lạnh như băng.“Ha ha, tiếng nhạc lớn quá nên Ân Thiếu chưa nghe rõ sao?” Kiều Khinh Tuyết đi lên trước hai bước, mang theo hơi thở thơm ngọt mùi rượu nói vào tai Ân Khải, lập lại từng chữ một cách rõ ràng: “Tôi gọi anh là Ân ngựa đực.”Ân Khải siết chặt chiếc ly đế cao trong tay rồi cười vô nghĩa: “Một cái tên thật hay.”Kiều Khinh Tuyết lạnh lùng liếc anh ta một cái