“Tần Vạn Ninh! Anh!” người đẹp tức đến giẫm mạnh chân: “Không được! Hôm nay phải nói rõ ràng!”“Nói cái gì mà nói!” Tần Vạn Ninh nổi giận rồi: “Tôi nói rồi, tối nay tôi không thể uống với cô, còn không đi nhanh đi! Đây là bạn gái của tôi, em ấy không thích tôi làm công việc này!”Người phụ nữ tức đến nghiến răng rồi trừng mắt nhìn Kiều Khinh Tuyết một cái, sau đó cô ta chặn một chiếc taxi ở bên đường, hậm hực leo lên xe rời đi.“Tần Vạn Ninh, tôi không còn là bạn gái của anh nữa.
Còn có, tôi hy vọng sau này anh có làm gì đi chăng nữa cũng đừng cảm thấy đang vì tôi và bà ngoại.
Anh nên suy nghĩ cho bản thân mình và con đường tương lai của anh đi!” Kiều Khinh Tuyết lạnh lùng quay người, hoàn toàn không ngờ đến Ân Khải đã chứng kiến toàn bộ.
Anh ta ở một vị trí không xa hứng thú ngồi xem kịch hay.Kiều Khinh Tuyết ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao rồi thở dài một hơi.“Khinh Tuyết, em nghe anh giải thích, thật sự anh rất yêu em.
Còn có bà ngoại, bà đã mấy ngày không gặp anh rồi, có phải bà rất nhớ anh không? Bà ngoại từng nói rằng bà rất thích món canh rong biển mà anh nấu...”“Đủ rồi! Anh đừng nói nữa!”Kiều Khinh Tuyết bịt hai tai lại rồi la lớn, sau đó vội vã chạy đi.Ngay lúc này, bờ vai của cô đột nhiên thắt chặt.
Thì ra Ân Khải đã giữ vai cô lại rồi kéo lên chiếc xe đua xa hoa của anh ta, cứ như vậy mà phô trương phóng xe rời đi trước mặt Tần Vạn Ninh.
Tần Vạn Ninh bị dọa sợ lùi người về sau rồi hụt chân ngã ngồi xuống đất, trông anh ta chật vật đến thảm hại.Tần Vạn Ninh dõi theo chiếc xe đắt tiền chạy xa, lẩm bẩm: “Từ khi nào mà Khinh Tuyết quen biết đàn ông có tiền vậy?” Tiếp đó, mắt anh ta bỗng lóe sáng: “Cuối cùng Khinh Tuyết cũng thông suốt, chấp nhận cặp với đàn ông giàu có rồi.”“Cho tôi xuống xe!” Kiều Khinh Tuyết gào thét bảo Ân Khải dừng xe nhưng anh ta hoàn toàn vờ như không nghe thấy.“Anh mau thả tôi xuống! Tôi phải về nhà rồi!” Kiều Khinh Tuyết giận đến mức kéo vô lăng, làm chiếc xe rẽ sang một bên rồi dừng lại ở bên đường.“Người đàn bà như cô thật ồn ào muốn chết.” Ân Khải nghiến nghiến răng.“Tôi không có tâm trạng cãi nhau với anh!” Kiều Khinh Tuyết vừa định bước xuống xe thì anh ta đã kéo cô lại: “Bởi vì người đàn ông kia phản bội cô nên tâm trạng không tốt?”“Cái gì mà phản bội? Anh đừng nói bậy!” Kiều Khinh Tuyết hất tay anh ta ra rồi xông thẳng xuống xe.Ân Khải không nói gì thêm, anh ta nhàm chán nhún vai.
Theo kinh nghiệm tình trường nhiều năm của anh