“Bốp”, tiếng tát giòn tan vang lên.
Lục Thanh Uyển kinh hãi.
Cô nhìn thấy đôi mắt của người đàn ông giống như một con thú hoang đang hoàn toàn tức giận.
Trong chớp mắt, cổ cô bị người đàn ông giận dữ nhấn chặt.
Lục Thanh Uyển giãy dụa, nhưng cô càng giãy dụa, lực người đàn ông bóp cổ cô càng chặt.
Cô thật sự cảm thấy sợ hãi đến gần chết.
Lục Thanh Uyển cảm thấy hô hấp khó khăn, không thể thở được, ngực cô rất nhanh muốn nổ tung.
Cô thật sự chết rồi sao?Trong lòng cô chứa đầy sự cay đắng và tuyệt vọng.
Cô thật sự khôn có nghĩ được, cuộc đời cô lại xuất hiện việc này.
Hơn nữa cô lại dùng cách chết này để kết thúc tính mạng của bản thân.
Trong đôi mắt trong veo của Lục Thanh Uyển hiện lên vẻ tuyệt vọng, cô không vùng vẫy nữa, bởi vì sức lực của cô quá yếu, căn bản không thể chống lại người đàn ông này.
Lúc này, nước mắt rơi xuống, rơi xuống mu bàn tay của người đàn ông này.
Cho tới lúc này, ánh mắt Đế Lạc Sâm như đông cứng lại.
Cảm giác da mua bàn tay anh rất nóng, trong lòng cũng mền một cách khó hiểu.
Bàn tay anh bây giờ mới nới lỏng.
Lục Thanh Uyển ho dữ dội, trong mắt lộ ra vẻ cảnh giác cùng sợ hãi.
Người đàn ông này rất đáng sợ.
“Bây giờ tắm cho sạch, tôi hy vọng trên người cô không có lưu lại bất cứ dấu vết gì của người đàn ông khác, nếu như cô không đồng ý tự tắm, vậy thì tôi giúp cô tắm”.
Lục Thanh Uyển muốn trốn thoát, nhưng cô thấy tay chân mình không thể cử động vì sợ hãi.
“Sao vậy, vẫn không muốn làm là cần tôi giúp sao”Lục Thanh Uyển vội vàng lắc đầu, vội vàng nói rằng “Không cần”.
Cô nói xong, chỉ có thể nhục nhã bắt đầu dội nước lên người cô, tắm rửa sạch sẽ.
Và trong khi cô đang nơn nớp lo sợ tắm, người đàn ông này đã đứng trước mặt cô và theo dõi từng cử động của cô.
Lục Thanh Uyển chỉ cảm thấy xấu hổ, bây giờ cô không mặc gì, lại có tên bi3n thái như vậy