Lục Thanh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể lạnh toát, cả người bị dọa, cô có thể nghe được người đàn ông bi3n thái này bây giờ đang vô cùng tức giận, cô nếu như dám khiêu khích, hậu quả chỉ có thể càng nghiêm trọng hơn.
Lúc Đế Lạc Sâm ôm Lục Thanh Uyển rời khỏi phòng, cô theo bản năng vùi mặt vào trong ngực người đàn ông này, để cho giấu mặt đi, vì cô quá xấu hổ.
Nhưng khi đến hành lang, cô lại không nhìn thấy một ai xuất hiện ở hành lang.
Lúc đến vốn dĩ náo nhiệt nhưng bây giờ lại trống không.
Nhưng Lục Thanh Uyển càng thêm sợ hãi, vì cô giống như con mồi chờ làm thịt, bây giờ trong lòng Đế thiếu.
Đợi bị làm thịt, bị đánh đập, bị làm nhục hoặc là bị trừng phạt, cái này chính là bản thân cô không thể tính toán được.
Sau khi Đế Lạc Sâm ôm Lục Thanh Uyển ra, vứt lên xe như vứt một con thỏ, sau đó lái xe đến căn biệt thự mà cô căn bản không muốn đến.
Trong biệt thự.
Đế Lạc Sâm ôm Lục Thanh Uyển, một chân giận dữ đá cửa phòng, thanh âm chấn động cũng làm chấn động tim của Lục Thanh Uyển.
Cô sợ rồi.
Cô thật nhỏ bé và mong manh trước người đàn ông này, cuộc sống của cô có thể bị người đàn ông này kiểm soát bất cứ lúc nào.
Sau đó, cô được ôm vào phòng tắm vứt trong bồn tắm.
Trong bồn tắm vẫn như cũ đầy nước, Lục Thanh Uyển suýt nữa bị