Theo “Không gian” tùy thân luyện chế thành công, số lượng gà con trong viện ngày qua ngày lại ít đi.
Hòa Tế không biết chân tướng sợ tới mức mỗi ngày liều mạng hấp thu linh khí như được tiêm máu gà, mưu cầu phá vỏ.
Lúc Hòa Tế lại lần nữa tỉnh lại, toàn bộ sân yên tĩnh đến chỉ có thể nghe thấy tiếng nước chảy ở guồng nước(*) trong hồ sen bên cạnh.
(*) Guồng nước: hay còn gọi là bánh xe nước hay cọn nước là một cỗ máy dùng để chuyển đổi năng lượng của dòng nước chảy hoặc rơi thành các dạng năng lượng có ích, thường là trong một cối xay nước.
Hòa Tế lắc lắc trứng nhọn, lúc này mới phát hiện, hiện tại nàng đang ở hồ sen, còn bị đặt trên lá sen.
Hoa sen bên người là hoa sen đỏ lửa hiếm thấy, cánh hoa sen từng tầng nở rộ, dưới ánh nắng chiếu xuống mơ hồ lóe ánh sáng nhạt.
Hòa Tế không biết bông hoa này, lại bị sen đỏ làm cho giận đến loạn trí, thế mà nàng cảm thấy cách vỏ trứng mình có thể ngửi được mùi hoa.
Thân trứng nhảy bật lên suy nghĩ muốn tới gần nhụy h0a thêm nữa, nếm thử mật hoa mê người bên trong.
Lá sen đong đưa, Hòa Tế nhất thời không xem kỹ, lăn vào trong nước, chậm rãi chìm vào đáy ao.
Hòa Tế nhìn mặt nước nổi lên gợn sóng, trong mắt đầy nghi hoặc.
Vì sao bông hoa này không có rễ,