Sau khi bị cầu xin chơi “Angry bird” một lúc, ngày hôm sau, Mặc Hoa Tiên Quân biến mất.
Hòa Tế lật mỗi một góc toàn bộ phủ đệ cũng không tìm được bóng dáng của Mặc Hoa Tiên Quân.
Ngược lại ở một chỗ hẻo lánh sau núi thấy hoa “Khô héo”.
Hòa Tế đứng ở bên cạnh ao, mặt gà mê mang: Vì sao Mặc Hoa Tiên Quân muốn gạt gà, rõ ràng hoa hoa còn sống rất tốt nha.
Hòa Tế nhìn trái nhìn phải thật sự không suy nghĩ cẩn thận, dứt khoát “Bịch” một tiếng nhảy lên trên lá sen lớn.
Hòa Tế như là tìm được thuyền nhỏ chơi vui, ghé vào trên lá sen thượng lắc lư trái phải: “Không có mái chèo cũng có thể lay, bởi vì đều dựa vào sóng mà, chíp chíp chíp ~ chơi vui!”
Đây là một con gà con rất béo, theo động tác của nàng toàn bộ mặt nước đều cùng nhau nhộn nhạo.
Bị Mặc Hoa Tiên Quân bừng tỉnh:… Tức giận đến không nói ra lời.
Lá sen run run, Hòa Tế ở bên cạnh lá cây lăn một vòng, lại lộc cộc lộc cộc mà đặt mông ngồi về chính giữa lá sen.
Lông tơ ngắn trên người bị lăn đến rối tung, Hòa Tế dựng đầu gà lên nhìn nhụy của hoa sen đỏ lớn nuốt nuốt nước miếng.
Mặt hoa của Mặc Hoa Tiên Quân đối diện với mặt gà của Hòa Tế, hai bên ngây ra, giây tiếp theo, Hòa Tế nhảy dựng lên!
Mục tiêu…
Mặc Hoa Tiên Quân không kịp phản ứng, mặt của gà con béo đã cắn vào nhụy h0a của hắn.
Mặc Hoa Tiên Quân:!!!!
Trong miệng Hòa Tế vừa mới ngậm vào nhụy h0a, còn chưa kịp tinh tế nhấm nháp mật hoa là ngọt hay là thơm, giây tiếp theo nàng đã rớt vào trong ao.
Hoa hoa lớn xinh đẹp biến hình người.
Mặc Hoa Tiên Quân hai tai đỏ bừng che nửa người dưới lại đứng ở trong ao, tức giận liếc Hòa Tế một cái,