“Bốp!”
“Về sau còn như nghịch thế không?”.
Truyện Dị Năng
“Ta không.”
“Bốp!”
“Oa hu hu, không được, không được.”
“Chui vào trong động đá còn chặt đứt hai cái cánh, nói ra là để người ta cười cho rụng răng.”
“Ta không có mà.”
“Bốp.” Tay Mặc Hoa Tiên Quân không nặng không nhẹ đánh hai cái lên mông của gà con béo.
“Oa chíp chíp.”
Hai cái cánh ngắn của Hòa Tế chưa mọc dài, xương cánh yếu ớt không chịu nổi, giãy giụa ở khe đá, thế là đồng thời bị gãy.
Hiện tại hai cái cánh nhỏ bị băng bó kín mít, trên lưng như mọc hai cái sừng xiên ngang.
“Ngoan ngoãn tu dưỡng đi, gần đây chớ có chơi loạn khắp nơi.” Mặc Hoa Tiên Quân cúi đầu nhìn gà nhỏ bị tổn hại chút lông chim, nói: “Chờ thêm chút thời gian, nàng giảm bớt lượng thức ăn đi một phần ba, không thể béo thêm được nữa.”
Hòa Tế như bị sét đánh: “Tiên quân, Tiên quân…”
Mặc Hoa Tiên Quân vuốt lông tơ của gà con, nói: “Trước đây không phải nàng luôn muốn ở bên ta à? Quyết định lần này vừa vặn thỏa mãn tâm nguyện của nàng.
Ngày sau ta sẽ đốc thúc nàng cả ngày.”
Dứt lời, Tiên quân còn trưng vẻ mặt “Ta đều vì tốt cho nàng, chỉ đành để bản thân uất ức”, không tình nguyện thở dài một hơi.
Hòa Tế nháy mắt bị cảm động đến khóc thành tiếng.
***
“Tiên quân, chàng thật tốt, hẹn gặp lại Tiên quân.”
“Nhân viên hót phân có ngàn vạn, chỉ có Tiên quân được lòng người.
Dù có hối hận, vẫn không địch lại một chữ tình.”
Tiểu