Ngay trong tối chiếu thư được thông báo, các loại hạc giấy phi thư vây lấy phủ đệ của Mặc Hoa Tiên Quân.
Mặc Hoa Tiên Quân hủy i mấy cái, nội dung đại khái đều không ngoại lệ đều đang chế nhạo hắn, độc thân vạn năm thế mà chớp nhoáng định thân với “Em bé”, lừa “Con dâu nuôi từ bé”.
Mặc Hoa Tiên Quân thở dài, dịch tầm mắt về trên người Hòa Tế đột nhiên biến thành tiểu nương tử của mình.
Hòa Tế đang luyện tập đi đường, lúc thì nhấc cùng tay cùng chân, lúc lại dùng hai tay như đôi cánh vỗ loạn xạ.
Căn bản chưa đi được!
“Ngày mai lại luyện tập, nàng nên nghỉ ngơi.”
“Vâng.”
Hòa Tế gật gật đầu, nhảy từng bước đi theo phía sau Mặc Hoa Tiên Quân.
“...” Mặc Hoa Tiên Quân chỉ vào một sân khác, kiến nghị: “Đi sân bên cạnh.”
“Chúng ta đã là chồng già vợ già rồi, mới không cần chia phòng ngủ.” Hòa Tế kỳ quái mà nhìn thoáng qua Mặc Hoa Tiên Quân, hỏi: “Biến thành người thì không phải bé gà vàng mà chàng thích à, ta muốn nằm ở bên cạnh Tiên quân.”
Mặc Hoa Tiên Quân há mồm một lát mà không cất nổi lên lời.
… Bé gà vàng với hình người, ngủ cùng nhau khác nhau lớn.
“Tiên quân, nghe nói trước khi ngủ phu thê còn phải cùng tắm gội thay quần áo.
Chúng ta có cần thử xem không.”
Mặc Hoa Tiên Quân:...!
Đừng nói tắm gội, người Thiên Giới đã sớm tích cốc đuổi trần rồi.
Những lời này của Hòa Tế thật ra lại nhắc nhở Mặc Hoa Tiên Quân, về sau ngâm linh trì nhất định phải vô cùng cẩn thận.
Mặc Hoa Tiên Quân cảm thấy Hòa Tế hình người dính người hơn gà con béo gấp một vạn lần, Tiên quân lặng lẽ nhẹ điểm mu bàn tay ở sau người.
Thiếu nữ xinh đẹp trước mặt một lần nữa biến về bé gà vàng.
“Chíp?” Mắt thấy Mặc Hoa Tiên Quân lại lần nữa trở nên “Cường tráng”, Hòa Tế khóc chít chít nói: “Vì sao thời gian hóa hình của ta lại ngắn như vậy chứ?”