Thiên Giới không có ngày đêm và bốn mùa, cái gọi là mặt trời lặn sao trời lên đều là từ trận pháp mô phỏng ra, do đó cũng không thay đổi nhiệt độ như ở Phàm Giới.
Điều này chỉ vì tiện cho Thiên Giới gia tăng trật tự thời gian để dễ bề quản chế.
Một ngày này, chúng tiên như thường lệ báo cáo công việc liên quan đến nghiệp vụ của từng người ở trong triều đình.
Chỉ nghe một tiếng kêu thê lương “Cục cục tác” vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh của toàn bộ Thiên Giới.
Sắc mặt chúng tiên thay đổi, che lại lỗ tai bị dày vò.
Cũng may tiếng kêu lạ, chỉ cần một lát là ngừng lại.
Sắc mặt Thiên Tôn ngồi ở trên chỗ cao không vui, quát hỏi: “Đây là vật gì? Quấy nhiễu sự yên tĩnh đẹp đẽ!”
Mặc Hoa Tiên Quân tỉ mỉ bấm tay tính toán, là gà nhà mình khôi phục làm việc và nghỉ ngơi bình thường, lại bắt đầu sinh trứng.
Mặc Hoa Tiên Quân lập tức tiến lên báo cáo: “Thiên Tôn, đây là một con linh gà ở phủ đệ của thần, đang tập thể dục buổi sáng mỗi ngày.”
Tập thể dục buổi sáng mỗi ngày!?
Chúng tiên không chịu nghe lời này, tiếng gà gáy này, rõ ràng hôm nay mới bắt đầu.
Từ khi Mặc Hoa Tiên Quân độ kiếp trở về, bước trở lại tiên vị trở thành người được trọng dụng trước mặt Thiên Tôn, chúng tiên trong đại sảnh ghen tị với Mặc Hoa Tiên Quân, lập tức ngầm chế giễu.
Chúng tiên: Gà nhà ngươi có mặt mũi thật lớn, trước kia không kêu, lại cứ hôm nay hội khai triều mới kêu.
Mặc Hoa Tiên Quân: Phàm là gà linh trí mới mở không biết chuyện, thần trở về chắc chắn sẽ dạy dỗ cho tốt.
Chúng tiên:… Gà nhà ngươi có mặt mũi thật lớn, thế mà về sau mỗi ngày đều phải kêu.
Mặc Hoa Tiên Quân: Là thần sơ sẩy, thần trở về sẽ bố trí trận cách âm.
Sắc mặt Thiên Tôn hơi thú vị.
Lúc động phủ phủ đệ ở Thiên Giới hình thành sẽ tự mang đại trận có thể ngăn cách tất cả tiếng vang, tiếng kêu của gà Đại Hoàng vậy mà có thể phá trận, điều này làm cho Thiên Tôn thấy hơi tò mò.
Thiên Tôn ra lệnh: