Lý Tuấn Hy đã từng đột phá đến cảnh giới Linh Nguyên, tuy rãng hẳn không có thú nguyên nhưng vẫn thông thạo.
chiến quyết, còn con gà vàng thì vẫn cần tu luyện chiến quyết thú pháp một lần nữa.
Chỉ có điều, nhóc con này có thiên phú nghịch thiên, Kim Vũ từng hao phí rất nhiều khí lực luyện tập chiến pháp.
cùng Lý Tuấn Hy, nó học một chút liền thông thạo, không hề cảm thấy khó khăn.
Mấy ngày nay, hẳn và con gà vàng đã năm vững đạo lí của rất nhiều loại chiến quyết.
"Ngày mai chính là ngày tuyển chọn học cung Viêm Hoàng!"
Lý Tuấn Hy siết chặt nắm tay trái, ánh mắt nóng như: lửa cháy trong bóng tối!
Đảo mắt, trời đã sáng.
Trong ngày này, thành trì rộng lớn vô cùng náo nhiệt, thành chủ cưới vợ mới mà lại là chính thê, chắc chẳn chính là một chuyện lớn.
Nhìn quanh đâu đâu cũng thấy đèn hoa đăng, tiếng chiêng tiếng trống rộn ràng.
"Cuộc tuyển chọn học cung Viêm Hoàng sẽ được tổ chức tại phủ thành chủ vào ngày hôm nay.
Sau khi xem thành chủ bái đường xong thì quan khách cũng có thể xem tiếp cuộc tuyển chọn, để những người trẻ tuổi tham gia tuyển chọn góp thêm phần hào hứng cho ngày vui hôm nay".
"Nghe nói ngay sau khi thiếu gia Lý Tử Phong lấy được Viêm Hoàng lệnh thì thành chủ sẽ chính thức phong hẳn ta làm thế tử, còn tuyên bố toàn thành".
"Đối với thành Ly Hỏa của chúng ta mà nói thì đúng là song hỷ lâm môn".
Sáng sớm, Lý Tuấn Hy đẩy Vệ Tịnh vào sân để bà ấy hưởng thụ sự ấm áp của ánh nng sớm mai.
Mẫu thân của hắn biết hôm nay là một ngày đặc biệt.
“Mẫu thân, con phải đi rồi”, sau khi lấy được Viêm Hoàng lệnh thì hẳn sẽ mang theo bà ấy rời khỏi nơi thương tâm này.
“Đi đi”, dưới ánh mặt trời, Vệ Tịnh nheo mắt lại, mái tóc.
dài của bà ấy đã điểm hoa râm, có chút óng ánh dưới ánh mặt trời.
"Ngươi không muốn nói lời gì đó nghe cảm động sao? Có muốn cho ta một ít máu gà hay cái gì không?", Lý Tuấn Hy cười hỏi.
"Máu gà gì? Máu gà ở đâu?", con gà vàng từ trên đầu Lý Tuấn Hy lăn xuống, hung hăng hỏi.
Dáng vẻ khẩn trương của nó đã khiến cả hai mẹ con bật cười.
Trong tiếng cười nói vui vẻ, dường như không ai có cảm giác căng thẳng về trận chiến sắp tới.
“Đi đi, ta ngủ một giấc là con trở về rồi", Vệ Tịnh nhẹ nhàng nói.
“Được”, Lý Tuấn Hy dùng động tác thuần thục giúp bà ấy chải lại mái tóc hoa râm.
Sau khi chải tóc xong, hắn võ nhẹ vào vai Vệ Tịnh, sau đó bắt đầu cuộc hành trình không quay đầu lại.
Dưới ánh mặt trời, một giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt của Vệ Tịnh, khóe miệng bà ấy lại nở một nụ cười nhẹ nhàng.
Xem ra giọt nước mắt này không thể hiện cho nỗi buồn và lo lắng, mà thể hiện cho cuộc sống mới đã sắp đến với bọn họ.
Mọi người đều biết bà ấy đã đánh mất bao nhiêu tôn nghiêm ở thành Ly Hỏa này, ngay cả tuổi trẻ cùng ước mơ của bà ấy cũng bị chôn vùi tại nơi này.
Ngày hôm nay chính bà ấy cũng có khát vọng muốn đứa con trai mà mình yêu thương nhất lấy lại tất cả những gì thuộc về mẹ con bọn họt
Hôm nay, phủ thành chủ ở thành Ly Hỏa giống như một mỹ nhân trang điểm đậm, nhìn từ xa đèn đuốc sáng trưng, tràn ngập tiếng người ồn ào.
Nghe nói hôm nay không chỉ có những nhân vật nổi tiếng