Việc A Bố Tư phản bội bỏ chạy vào năm Thiên Bảo thứ mười một, với Đại Đường chẳng qua một việc nhỏ. Ngoài làm cho hoàng đế phẫn nộ ra. cũng chẳng dấy nên cơn sóng nào khác, và cũng chăng mấy ai chú ý nó. nhưng đối với Hồi Hột và Cát La Lộc mà nói, thì đây là một việc tày trời. Đồng La bộ vốn là bộ lạc mạnh của Đột Quyết. A Bố Tư là nhân vật đứng thứ hai ngoài Khả hãn Đông Đột Quyết. Hắn dẫn bộ tộc nương tựa Đại Đường là việc may mắn cho các bộ lạc thảo nguyên, và cũng khiến Hồi Hột mất đi một cường địch, cuối cùng thay thế Đông Đột Quyết làm bá chủ thảo nguyên.
nhưng việc Đồng La bộ phản bội Đại Đường về một mức độ nào đấy đã thay đổi cục diện của thảo nguyên, nhất là Đồng La bộ và Cát La Lộc bộ liên hợp, sẽ nghiêm trọng uy hiếp đến địa vị bá chủ của Hồi Hột trên thảo nguyên. Việc này đối với Hồi Hột là một việc tuyệt không thể nhún nhịn.
Nha trướng Hồi Hột đặt tại ô Đức Kiện Bắc Lộc. thượng du sông Miệt Côn. nơi đây là trung ương quyền lực của người Hồi Hột. trải qua bao sóng gió, người Hồi Hột cuối cùng đã Khả hãn Hoài Nhân cốt Lực Bùi La đã giết Khả hãn của Bạch Mi. quân chủ cuối cùng của Hậu Đột Quyết vào năm Thiên Bảo số năm. Từ đó về sau. hàn quốc Hồi Hột đã thay thế hàn quốc Hậu Đột Quyết, thống nhất thảo nguyên, trở thành bá chủ thảo nguyên phương bắc. Nhưng Khả hãn Hoài Nhân vào năm Thiên Bảo thứ sáu bất hạnh qua đời, do con trai hắn Ma Diên Xuyết kế vị, phong hiệu là Cát Lặc Khả hãn.
Nha trướng Hồi Hột được đặt trên một vùng thảo nguyên rộng lớn phì nhiêu sinh đại. nguồn nước dồi dào. Hàng ngàn túp lều của dân du mục Hồi Hột phán bố quanh hai bên bờ sông, hàn trướng của Cát Lặc Khả hãn nằm ngay chính giữa.
Lúc sáng. xung quanh hàn trướng được phòng bị nghiêm ngặt. Trong hẳn trướng. Cát Lặc khả hãn triệu tập tất cả thủ lĩnh các bộ và các đại tướng chủ chốt của Hồi Hột đến mở cuộc hội nghị khẩn cấp, chủ đề của hội nghị là làm thế nào đối phó với việc A Bố Tư bộ dời về phía tây.
Cát Lặc Khả hãn chừng ba mươi tuổi, bộ dạng vạm vỡ cao to, tráng kiện dị thường. Mười năm trước hắn đã được mệnh danh là dũng sĩ số một Hồi Hột. cũng vì thế mà có thể lội dòng vượt khỏi đám tử đệ khác của cốt Lực Bùi La. trở thành Khả hãn mới của Hồi Hột.
Các bộ lạc thảo nguyên không có chỗ ở cố định, cuộc sống của họ sẽ đi theo dòng sông và cỏ. Cũng vì thế mà quyết định tính không ổn định của cuộc sống họ. Khi khí hậu phương bắc trở nên băng giá. thảo nguyên không cách nào sống được, các dân tộc thảo nguyên sẽ thúc ngựa quay về miền nam. tìm cơ hội mưu sinh mới. Điểm này dù là Đột Quyết hay Hồi Hột đều không ngoại lệ, chỉ là do e ngại thế lực lớn mạnh của Đại Đường. Đối với Đại Đường. Hồi Hột vẫn có biết nể sợ mãi đến khi An Sứ chi loạn bộc phát, khi Đại Đường cầu cứu Hồi Hột. lúc ấy thái đội Hồi Hột với Đại Đường mới dần thay đổi. từ nể sợ thành kinh miệt. Và cũng từ đó mới sinh dã tâm với Đại Đường, không ngừng mang quân đến quấy phá. cường chiếm Bắc Đình. Nhất là trong An Sử chi loạn, bọn họ đã để ra dùng phụ nữ vùng Lưỡng Kinh để đổi lấy điều kiện xuất binh của họ. Cuối cùng. Quảng Bình vương Lý Dự vì xét đến trong nội thành Trường An thế gia đại tộc đông. dung túng người Hồi Hột cường đoạt phụ nữ của họ sẽ khiến Đường vương triều mất đi sự ủng hộ của các thế gia đại tộc. để rồi sau cùng ngăn chặn lại hành động cướp bóc của người Hồi Hột tại Trường An. Có điều. Đông Kinh và Lạc Dương lại không may mắn thế, Hồi Hột túng binh cường đoạt phụ nữ Hán tộc Lạc Dương, cưới bóc tài sản của dân chúng. khiến dân khủng hoảng tột cùng. Hàng vạn người trong trong Bạch Mã tự của Lạc Dương để trú nạn. người Hồi Hột phóng hỏa đột tự làm một vạn mấy người bị thiêu sống. Đây chính là thảm án Bạch Mã tự khiến người nghe phải khiếp đảm. Số phụ nữ bị bắt đi tại Đông Đô Lạc Dương cuối cùng lên đến vài chục vạn người.
Khả hãn Cát Lặc sau sáu năm thống trị giờ vây cánh đã dần cứng cáp. Tuy hắn vẫn tiến cống cho Đại Đường hàng năm. nhưng hắn đã cảm thấy không còn đủ kiên nhẫn. Dã tâm của hắn đã ngày càng lớn mạnh, lần này A Bố Tư tây tiến, khiến dã tâm với Bắc Đình của hắn lại bắt đầu manh nha trở lại. Hắn không khỏi lại nhớ đến mấy năm về trước, hắn thăm dò vùng Kim Sơn về nam mà bị thất bại. Nhưng lần này, vì sao họ lại không mượn việc này để thăm dò thái độ của triều đình Đại Đường?
“Tâm ý ta đã định!”
Khả hãn Các Lặc chém đinh chặt sắt nói với mọi người: “Đồng La bộ và Kim Sơn Các La Lộc bộ liên minh sẽ là mối nguy lớn nhất với Hồi Hột. chúng ta quyết không thể nhún nhịn, nhất định phải thừa lúc họ chưa đứng vững giáng một đòn mạnh vào chúng.”
Nói đến đây, Các Lặc Khả hãn liếc sang do trường Bát Dã cổ A Sử Na. từ từ nói: “Việc gì cũng phải từng bước một. bước đầu tiên vẫn phải để Bát Dã Cố bộ rat ays ngươi phải đi gây sự để chúng ta tìm được lý do nam hạ.”
Tên thảo nguyên rộng lớn của Kim Sơn trở về nam. từng túp lều trại vừa mới được dựng lên. nơi nơi đều là dân du mục tộc Đồng La đang bận túi bụi với đủ việc. Từng nhóm từng nhóm dân du mục đương cười ngựa phóng qua đang không ngừng tìm đất trống để dựng lều.Đây là một bộ lạc chỉ của Đồng La bộ, có khoản hai ngàn dán. thủ lĩnh bộ lạc là Hạ Mê Nhĩ. năm nay chừng sáu mươi tuổi. Hắn là một người có làn da màu đồng khỏe mạnh, nét mặt mang nét mạnh mẽ và hào phóng của người thảo nguyên, và đặc biệt hắn rất thích lớn tiếng cười ha hả.
Hạ Mê Nhĩ cười trên lưng ngựa, nhìn mục trường này mà lòng đầy mãn nguyện. Phương bắc là Kim Sơn sừng sững, có dòng sông Đa La Tư (* sông Irtygh ngày nay) chảy qua. đủ để nuôi hàng vạn con dê. Hơn nữa.đại do trường A Bố Tư còn nói với hắn. sau khi thông qua cant hiệp của Bắc Đình. Sa Đà bộ phía nam đã đồng ý mùa đông sẽ cho phép họ qua đấy trú đông. Mùa đông nơi ấy ấm áp hơn chốn này nhiều.
Đương nhiên, mục tiêu cuối cùng của Đồng La sẽ là di dời sang phía Tây đến Di Bá hài. xây dựng hẳn quốc của mình tại vùng đất rộng rãi phía bắc Di Bá hải.để không phải phụ thuộc vào bất cứ người nào nữa. nhưng còn cần được sự cho phép của Đại Đường. Nói chính xác hơn. là cần được sự cho phép của An Tây Tiết độ sứ. còn triều đình Đại Đường căn bản không quan tâm việc diễn ra tại vùng Di Bá hải về bắc.
Hạ Mê Nhĩ nheo mắt ngắm nhìn thảo nguyên. Lúc này có một đoàn người trẻ tuổi cười ngựa phóng đến. nhiệt tình cười nói: “Hạ Mê Nhĩ đại thúc, chúng ta đến giúp chú dựng lều.”
“Cái đám ngựa non này, sao không đi tuần tra thảo nguyên đi. còn chạy về làm gì?”
“Tuần tra thì có gì hay ho, chỉ bằng quay về dựng lều trại giúp mọi người.”
Một thanh niên tên Khải Trác Cổ cười nói: “Hạ Mê Nhĩ đại thúc biết mẫu thân cháu một mình không thể dựng lều. nên cháu mới phải quay lại.”
“Khải Trác Cổ, sự tình của mẫu thân ngươi, ngươi không phải lo lắng, toàn tộc nhân chúng ta sẽ giúp bà ấy, ngươi xem!”
Hạ Mê Nhĩ chỉ về túp lều nơi xa xa. cười nói: “Lều của mẫu thân ngươi không phải đã được dựng rồi ư? Ngươi cứ yên tâm đi!”
Thấy cậu thanh niên tên Khải Trác Cổ thấy mẫu thân mình đang vắt sữa dê bên lều. không khỏi phấn khỏi vẫy tay với me, xong lại nhìn Hạ Mê Nhĩ đáp: “Đại thúc, vậy cháu đi tuần tra đây.”
Hắn ra dấu với mọi người: “Mọi người hãy cùng đi với ta thôi!”
Cả một nhóm thanh niên lũ lượt quay đầu ngựa lại cùng xuất phát về hướng bắc. Hạ Mê Nhĩ nhìn bóng hình sức sống đầy mình của bọn họ không khỏi lắc đầu lẩm nhẩm: “Lại một đàn ngựa non đã lớn lên.”
Hắn nhìn nhìn sắc trời, giờ đã đến lúc hoàng hôn. bèn quay đầu lại hô hào mọi người: “Mọi người cố lên. nhất định phải dựng xong lều trại của toàn tộc trước khi trời tối!”
Hai ngày sau. Lý Khánh An đã nhận được tin người Hồi Hột tập kích Đồng La tộc vào đêm.
Lý Khánh An mười ngày trước đã về lại An Tây, vợ hắn tạm trú tại thành Quy Tư. Vừa quay lại An Tây, Lý Khánh An liền bắt tay vào chuẩn bị cho chiến dịch Thổ Phồn. Trong hai mươi vạn đại quân của hắn. có một nữa đều được trú binh tại Lĩnh Tây, còn An Tây và Bắc Đình chỉ có bốn vạn tân binh. Đây hiển nhiên là vẫn còn thiếu nhiều. Vì thế, hắn nhất định phải đổi lại quân